Tiết Diễm lắc đầu, “Không nghe qua. Những thứ ta biết ta đều đã nói cho muội rồi.”
Khương Nguyệt nói: “Vậy chúng ta cũng chỉ có thể tìm ngũ ca một chuyến nữa vào ngày mai, hỏi xem Ngũ ca có biết hay không. Nếu như ngũ ca không biết, vậy thì để ngũ ca hỏi Phù Anh.”
“Được. Nhưng mà ta không nghĩ là Phù Anh sẽ nói.” Tiết Diễm nói.
“Đúng vậy,“ Khương Nguyệt gật đầu, “Làm một vị hoàng đế, tất nhiên điều kỵ húy nhất chính là bị người khác nắm được nhược điểm của mình. Nhưng thật ra bất kể là hoàng đế, hay là người bình thường, đều không muốn mình có nhược điểm. Nhưng mạnh như vậy cũng sẽ có điểm yếu thôi. Tóm lại cứ thử xem, nếu như biết được nhược điểm của nàng ta là cái gì, chúng ta cũng có thể đề phòng trước. Nếu như nàng ta không nói thì cũng không sao, ít nhất thì nàng biết chúng ta hỏi thì cũng sẽ càng để tâm đến nhược điểm này hơn, không cho người khác phát hiện và nắm giữ, từ đó kiểm soát nàng ta.”
“Được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây