“Theo lý thuyết,“ Tiết Diễm tiếp tục phân tích “Nếu là nước khác làm, muốn gây ra tranh chấp giữa Đại Linh và Bắc Trình, thì lệnh bài nên chĩa thẳng vào Bắc Trình, thay vì chỉ vào một người cụ thể. Cho dù là ám chỉ người nào, hướng Bắc Trình Nữ Đế chẳng phải là càng làm cho người ta căm tức phẫn nộ hơn so với Phù Húc sao? Nhưng hết lần này tới lần khác chính là Phù Húc.”
Dừng một chút, Tiết Diễm lại nói: “Cái này trực tiếp ám chỉ người nào, lại không có manh mối khác, mặc kệ có phải do Phù Húc làm hay không, chúng ta phải đi tìm Phù Húc, tìm hiểu đến cùng.”
“Còn nữa,“ Tiết Diễm lại nói,“ Nếu muốn mượn tay chúng ta giết Phù Húc, vậy tại sao còn mang Ngũ ca đi? Trực tiếp giết Ngũ ca, lại ngụy trang là Phù Húc làm, chẳng phải là đạt được mục đích nhanh hơn sao? Hiển nhiên, mục đích không phải là giết Phù Húc, mà là muốn chúng ta tìm Phù Húc.”
“Ừm,“ Khương Nguyệt cũng gật đầu, “Hơn nữa nếu đã cướp Ngũ ca đi, tạm thời Ngũ ca sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng.”
Tiết Diễm cũng cảm thấy Ngũ ca tạm thời không cần lo lắng đến tính mạng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây