Làm Ruộng Trong Núi Hán: Mạt Thế Kiều Kiều Ba Tuổi Rưỡi

Chương 13: Đều kéo đi đâu rồi?

Chương Trước Chương Tiếp

Khương Nguyệt im lặng. Nàng cảm thấy Ngũ ca có vẻ là người hời hợt.

“Con còn chưa có tức phụ, sao đã quan tâm đến Lục đệ rồi?” Tiết Đại Phú đạp cho một phát. Tiếp theo, ông ấy cười không thấy tổ quốc đâu: “Nhưng mà nếu lớn lên Nguyệt Bảo nguyện ý thì tất nhiên ta sẽ đồng ý hôn sự của bọn họ.”

Khương Nguyệt: “...”

Tiết Diễm đè ấn đường, đầu hơi đau.

Sao lại nói đến chuyện này rồi.

Nhưng mà, đời trước hắn không lấy vợ, cũng chẳng có người trong lòng, đời này, nếu như gặp người mình thích, hắn sẽ lấy vợ.

“Chuyện sau này, để sau này nói sau, nhìn xem, mấy đứa hù dọa đến Nguyệt Bảo rồi, mau lên nào, Nguyệt Bảo, mau cùng đại thẩm vào ăn cơm đi, chúng ta không để ý đến đám người này nữa.” Lưu Quế Hà vừa cười, vừa khom lưng, khoác qua vai Khương Nguyệt nhỏ bé bế vào trong sân.

Vừa rồi ở ngoài sân, bởi vì chiều cao, nên Khương Nguyệt chỉ có thể nhìn thấy tường rào loang lổ với nóc cỏ tranh, đợi đến khi vào trong sân, Khương Nguyệt mới phát hiện, nhà Tiết Đại Phú quả nhiên là nhà nghèo nhất thôn Hòe Hoa.

Gần như tất cả tiền bạc trong nhà đều dùng để Tiết Diễm đi học, vì vậy không xây nhà lớn.

Vậy nên mấy gian phòng kia không đủ để ở.

Chỉ có thể dọn phòng chứa củi, cất củi ở phía bên trái ngoài sân, chất chồng lên ở đó.

Thực ra, ngay cả căn bếp ban đầu cũng được dọn đi dùng làm phòng ở, nơi thổi lửa để nấu nướng hiện nay là nhà lều lợp tranh ở bên phải.

Nhìn thoáng qua có thể thấy một chum đựng nước lớn bên cạnh bếp lò.

Hai căn lều được xây sát tường, dùng gỗ thô làm cột, tương đối chắc chắn.

May là vách tường không bị hở nên không có gì nguy hiểm cả.

Tuy nhiên, chiếc sân ban đầu khá rộng, nhưng sau khi dựng hai cái lều như vậy và làm một mảnh vườn trong sân, trồng một vài loại rau xanh mướt, khiến chiếc sân không còn nhiều chỗ trống, trông cực kỳ nhỏ và chật chội.

Ngoài ra còn có một chiếc bàn vuông đặt dưới cái lều, dùng làm bếp ăn, trên bàn có ba món ăn.

Cho đến khi Khương Nguyệt đi vào căn lều đó, nàng mới nhìn rõ, ba món ăn đó là một mâm rau dại lớn, một mâm củ cải sợi, và một ít dưa muối.

Gần như không có chút dầu mỡ gì cả.

Thức ăn trong nhà hầu hết đều đem đi bán lấy tiền, bình thường bọn họ không nỡ ăn, nếu có thể đào rau dại thì ăn rau dại.

Như màu này, trên núi đúng là không thiếu rau dại.

Tiết Đại Phú, Tiết Nhất Hổ, Tiết Nhị Hổ ngồi vào bàn trên, Khương Nguyệt được xếp ngồi một cái ghế đầu cách đó không xa.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️