Tiết Diễm do dự hồi lâu, vẫn mở miệng: “Nguyệt Bảo, ta...” Dường như muốn nói gì đó, nhưng chỉ mới nói ba chữ, lại không nói ra được nữa.
Không nghe thấy lời tiếp theo, Khương Nguyệt lúc này mới quay mặt lại, nhìn hắn: “Sao vậy?”
“Không, không có gì.” Tiết Diễm lại lập tức quay đi, có chút hoảng hốt.
Cũng không phải là không đủ can đảm để nói, chỉ là sợ tâm tư của nàng khác với hắn, nếu nói ra, nếu như nàng thật sự không có cùng tâm tư với hắn, thì cho dù nàng không xấu hổ, sau này hắn cũng sẽ xấu hổ, vậy làm sao còn có thể chung sống giống như trước kia? Chắc chắn rất nhiều chuyện sẽ thay đổi.
Nếu như vậy, còn không bằng ngay từ đầu không nói hắn thích nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây