“Càng nghĩ càng không kiềm chế được tính khí.” Lưu Tế Nga vẫn còn khóc, “Về sau ông ấy cũng không chủ động, ta đã hối hận, nhưng ta cũng không mở lời với bà…Đã nhiều năm như vậy rồi..Bà cũng biết tính ta…Rất xin lỗi, rất xin lỗi…”
Lưu Quế Hà cũng rơi nước mắt: “Ta rõ rồi. Ta rõ rồi. Được rồi, được rồi, đừng khóc nữa, mọi chuyện đều bỏ qua, ta cũng không tốt, ta biết bà mạnh mẽ, lúc ấy ta nên tìm bà tâm sự mới phải.”
Lưu Tế Nga lắc đầu liên tục, vừa khóc vừa nói: “Không phải…Không phải…Lúc đó ta không quan tâm tới bà, nếu như lúc ấy bà tới tìm ta, ta nghĩ mình sẽ không để ý, đều tại ta, tại ta…”
Nếu không phải hôm nay xảy ra chuyện, xem ra cả đời này, bà cũng không dám mở lời trước mặt bạn tốt nói những điều này.
Hai nhà không qua lại lâu như vậy, bà ấy còn dũng cảm muốn đi xin lỗi, nhưng cũng không thể mở miệng. Sau này thời gian trôi qua, bà cũng không còn dũng khí đi nói ra nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây