Cũng thấy đứa nhỏ này ngày càng chắc khỏe và nghịch ngợm hơn.
Tiết Nhị Hổ và Dư Hồng Yến nhìn Nguyệt Bảo, Tiểu Diễm, Tứ Hổ cả buổi mà không thấy có thay đổi gì, bèn vui vẻ cười nói: “Không thay đổi gì là tốt rồi, nếu gầy quá, hoặc chỗ nào không khỏe, không nói đến mọi người trong nhà, mà mọi người cũng không biết phải ăn nói với chúng ta thế nào.
Thấy đứa nhóc nhà họ cứ quấn lấy Tiểu Diễm và Nguyệt Bảo, thật là phiền, bọn họ cười bảo: “Khi mọi người rời đi, nó không sao, về sau không thấy mọi người, nó khóc luôn, buồn chết mất, lại không nói lời nào. Chỉ kéo người nhà vào phòng của mấy người, lại gọi loạn lên Tiểu Tiểu, Bảo Bảo, biết ngay là nhớ mấy người. Nhất là mấy ngày nay, chúng ta đành phải dỗ dành nó ra ngoài tìm các người, nó mời ngừng khóc. Bây giờ thấy mọi người, không cần tìm nữa, nhìn, nhìn nó rất vui vẻ, lại bám lấy mọi người không buông.”
Tiết Diễm cười cười dùng tay xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Tiết Thạch.
Khương Nguyệt cũng nhìn đứa nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây