Cũng không muốn tiếp tục trọng sinh, kiếp này mọi người trong nhà đều rất tốt, rất hạnh phúc, hắn cảm thấy hài lòng rồi.
Lát sau, Tiết Diễm nói tiếp: “Lúc trước, khi hai người thần bí đeo mặt nạ tới Sính thân vương phủ cứu Hiên Viên Dực, rõ ràng thân thủ cao như vậy, lúc ấy cũng không có ai là đối thủ của bọn họ, nhưng cùng lắm họ chỉ đả thương người khác, cũng không giết ai, rõ ràng không giống Hiên Viên Dực, cũng không phải là người không từ thủ đoạn, lòng dạ độc ác. Không biết mục tiêu của bọn họ có phải là ta hay không, ta yên tâm hơn nhiều.”
Khương Nguyệt cũng thấy vậy, cảm thấy hai người thần bí kia cũng không phải kẻ độc ác, liền nói: “Chàng nghĩ kỹ xem, kiếp trước, có hai người nào mà chỉ muốn chàng chết, nhưng không lạm sát người vô tội?”
Tiết Diễm khẽ lắc đầu. Dù mười hay trăm lần, trong trí nhớ hắn cũng không có hai người như vậy.
“Như vậy lại càng kỳ lạ…” Khương Nguyệt hơi nhíu mày. Tình huống lúc ấy, hai người thần bí kia không giết một ai, hiển nhiên không thể lạm sát người vô tội, rồi lại muốn giết Tiết Diễm…Chẳng lẽ Tiết Diễm không hề vô tội?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây