Khương Nguyệt ngồi xổm xuống ngửi ngửi.
Tiết Đại Vinh và những người khác trong lòng lập tức nâng lên.
Khương Nguyệt nhìn bọn họ: “Lúc đó mọi người có ngửi thấy mùi lạ không?”
Tiết Văn tiếp tục vung chùy, lập tức nói: “Có, nơi này có mùi lạ, nhưng không nồng nặc. Nhưng mà lúc mang lên thị trấn bán thì mùi càng nồng, đặc biệt là mùi chua, hình như lúc đầu ta không ngửi được mùi chua.”
Khương Nguyệt gật đầu: “Cái này hiện tại không có mùi lạ. Thực ra lúc đó mọi người ngửi thấy mùi đó, hẳn là do hạt cải dầu đã bị mốc bên trong. Sau đó, mùi càng ngày càng nồng, có lẽ là phương pháp bảo quản đã sai rồi. Con đã nói qua cách bảo quản rồi. Khi nào đến lúc đó mọi người cứ làm theo là được…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây