“Tam ca con mấy ngày trước gửi thư nói cũng đã nói xong với bên kia rồi,“ Lưu Quế Hà nói tiếp, “Ngày mùng 6 tháng sau, ban đầu tam ca con định là đầu tháng 6 sẽ cưới Phù Phù về nhà, mà ngày mùng 6 tháng 6 là ngày tốt, thế là định ngày này, con sẽ không đến được vì bận chứ?”
Tiết Tứ Hổ cười nói: “Sẽ không đâu, tháng sau con chắc chắn có thể thường xuyên về nhà, đầu tháng đương nhiên không thành vấn đề, những thứ như dâu tây, cà chua... của nhà mình từ tháng sau không phải sẽ bắt đầu chín dần sao, hơn nữa năm nay còn trồng nhiều loại đồ dại khác nữa...” Nói đến đây, hắn ta nhìn hai bảo bối của mình, sau đó mới tiếp tục cười nói: “Cũng sẽ có thứ chín thôi.”
Khương Nguyệt và Tiết Diễm chạm mắt nhau. Cảm thấy ánh mắt mà tứ ca vừa nhìn bọn họ có ý sâu xa.
Nhưng tứ ca vẫn đang nói: “Còn nữa, tháng sau đến chính là thời điểm bắt đầu bán đá tốt, năm ngoái nhà mình chỉ bán đá trong hai tháng mà đã kiếm được không ít, làm ăn này vẫn phải tiếp tục. Năm nay con cũng đã nghĩ xong, xem có thể nhờ ai đó kiếm thêm ít diêm tiêu nữa không. Số diêm tiêu của chúng ta không đủ. Đến lúc đó, cũng không làm đá ở nhà nữa mà làm ở trấn trên, thuê người làm, nhà chúng ta không thiếu tiền, đương nhiên không cần phải vất vả như vậy nữa. Cũng không cần phải vất vả chở đá từ nhà đến trấn trên xa như vậy nữa. Giống như mỳ gạo, cho dù người khác biết cách làm đá cũng không sợ, lại không có mấy người có thể kiếm được nhiều diêm tiêu như vậy để làm đá. Huống chi, nhà chúng ta không chỉ bán đá. Dù sao cũng không sợ.”
Tiết Đại Phú nói: “Mặc dù nói vậy, nhưng Thẩm đại phu cũng không kiếm được bao nhiêu diêm tiêu nữa rồi, người khác có thể kiếm được sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây