“Ý tứ của nữ nhi rất đơn giản, giết Hiên Viên Dực, không để Hiên Viên Dực khuyến khích, cũng coi như dùng hành động nói cho Hoàng Thượng cùng Thái hậu biết phụ vương đã quay đầu. Tại sao hắn lại biết rõ trong lòng ngài có chuyện, có nhiều người như vậy mà hắn lại không đi tìm, hết lần này tới lần khác lại đi tìm phụ vương, đi đến chỗ của phụ vương, còn vừa nhìn thấy phụ vương thì đã khuyến khích phụ vương phái người đi Tân Viên, rõ ràng là rắp tâm bất lương, trăm lợi mà không có một hại. Tiếp đó, lấy bất biến ứng vạn biến. Nếu như Hoàng Thượng cùng Thái hậu thật lòng nghĩ phụ vương quay đầu thì đương nhiên sẽ không làm gì nữa, chuyện này cũng cứ trôi qua như vậy, không phải phụ vương cũng đã hối hận sao, nếu như bọn họ thật lòng thì ngài thực sự không thể làm như thế nữa. Nhưng nếu như Hoàng Thượng cùng Thái hậu đều không thật lòng thì chúng ta cũng có thể lấy bất biến ứng vạn biến, cũng sẽ không bước theo gót chân của Kỷ gia.”
Dừng một chút, Hiên Viên Cận lại bổ sung một câu: “Mặc dù các tiên sinh môn khách, các ca ca còn chưa biết chuyện ngày hôm nay, nhưng cũng đã nói chuyện với nữ nhi khi ở quân doanh, họ cũng đều có ý này, trước hết là giết Hiên Viên Dực, sau đó lại lấy bất biến ứng vạn biến.”
Sính thân vương vốn cũng cảm thấy không phải nhất định phải làm hoàng đế, chỉ là trong lòng vẫn luôn tồn tại chuyện này, nếu như Hiên Viên Hạo cùng Vân Tư Thái hậu đối xử thật lòng với ông ấy, mà ông ấy cũng trọng tình, đương nhiên sẽ không làm tiếp những chuyện như vậy, hơn nữa, còn về Hiên Viên Dực kia, ông ấy cũng cảm thấy hắn ta rắp tâm là rất khó lường, liền gật đầu đáp ứng: “Được, vậy sẽ làm theo ý của con.”
Vừa dứt lời thì đã nghe lão quản gia ở bên ngoài cao giọng nói: “Vương gia.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây