“Tiểu Diễm, Nguyệt Bảo.” Hắn ta không ngừng vẫy tay với hai đứa nhỏ bảo bối của mình.
Khương Nguyệt và Tiết Diễm đã lên xe ngựa, nhưng vẫn thò đầu ra khỏi cửa sổ không ngừng vẫy tay đáp lại ngũ ca, hy vọng có thể khiến ngũ ca bớt đau lòng hơn.
Đồng thời bọn họ cũng vẫy tay chào tam ca.
Mặc dù tam ca không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng vẫn đứng bên cạnh ngũ ca nhẹ nhàng vẫy vẫy với bọn họ. Đôi mắt hổ phách của tam ca vẫn dõi theo bọn họ.
“Được rồi, sáng nay các ngươi còn phải luyện tập, đưa đến đây thôi, ta sẽ đưa chúng đi tiếp.” Thiệu Thúc Đình cười nói. Nói xong hắn ta xoay người lên ngựa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây