Tam ca của bọn họ đứng bên cạnh bếp, hai bàn tay to lớn bưng hai bên vỉ hấp, sau khi bưng khay bánh đầu tiên ra khỏi nồi thì đặt sang một bên, khay thứ hai đựng bánh tỏi vẫn còn trong nồi hấp.
Những chiếc bánh tỏi mới hấp xong còn rất nóng trên mặt còn có hơi nước, nên ăn khi bánh còn nóng, nhưng lúc hơi nước ngoài vỏ bánh khô bớt là lúc bánh ngon nhất. Nhưng mà ngũ ca của bọn họ lại không chờ được nữa, trên tay đã cầm sẵn chén đũa, thấy tam ca vừa đặt vỉ hấp lên bàn hắn ta đã lập tức gắp một cái vào trong bát, cắt một miếng thiệt to vào chiếc bánh nhân ngập tỏi, nóng đến mức nhảy cẫng lên, khiến cho tam ca hiếm khi cười cũng không kìm được mà nhếch mép.
Mặc dù những chiếc bánh tỏi này là Khương Nguyệt và Tiết Diễm cố tình làm cho Tiết Tam Hổ và Tiết Ngũ Hổ ăn, số lượng cũng không nhiều lắm, nhưng Thiệu Quốc công là ông ngoại của Tiết Diễm, Thiệu Thúc Đình là tam thúc của Tiết Diễm, hơn nữa Tiết Tam Hổ luôn cảm thấy mang ơn Thiệu Quốc công, ông ấy luôn tận tình chỉ bảo hắn trong quân doanh. Cho nên không đợi Khương Nguyệt và Tiết Diễm lên tiếng, Tiết Tam Hổ đã cầm hai chiếc rổ sạch sẽ mỗi rổ đựng mười chiếc bánh tỏi, nhờ Khương Nguyệt và Tiết Diễm đưa cho hai người này.
Khương Nguyệt và Tiết Diễm mỗi người ôm một chiếc rổ.
Nhưng Tiết Diễm là Thái tử, là tôn tử, là ngoại tôn, dù là quốc sự, gia sự hay quân vụ, nhân cơ hội này cũng có rất nhiều chuyện muốn bàn với Thiệu Quốc công và Thiệu Thúc Đình, Tiết Diễm và Khương Nguyệt đã thống nhất để Khương Nguyệt trở về trước, tránh để ngũ ca thấy hai người lâu như thế mà vẫn chưa về lại chạy đi tìm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây