Nhìn hàng đầu tiên, cho dù là tướng quân hay là binh lính đều phải nộp tiền. Khương Nguyệt và Tiết Diễm cũng đã nghe Thập Dạ nói cái này rồi, nên lúc này đây bọn họ cũng không có ngạc nhiên.
Với sự giúp đỡ của Tiết Tam Hổ, Khương Nguyệt và Tiết Diễm nhanh chóng làm xong mẻ bánh tỏi thứ hai và hấp trong nồi.
Lúc mẻ bánh tỏi đầu tiên gần chín, mùi thơm đặc trưng của bánh tỏi đã lan tỏa khắp bếp, khiến đám đầu bếp đều hít hà, cảm thấy rất thơm. Họ còn thì thầm với Phạm bách phu trưởng, hỏi có thể làm bánh tỏi cho toàn thể tướng sĩ trong doanh trại chính vào sáng hôm sau không. Nhưng mà Phạm bách phu trưởng nói trong doanh trại chính có tới một vạn tướng sĩ, lượng tỏi dại này còn không đủ một nửa trong đó, mà nhóm đầu bếp của bọn họ đã rất bận rộn với việc nấu ăn cho một vạn người, không thể cử người đi hái tỏi dại được. Hơn nữa, mỗi doanh trại đều có đầu bếp riêng chuyên đi mua nguyên liệu, thực đơn giống nhau, đừng làm khác nếu không trên doanh trại khác biết thì sẽ không tốt. Ông ta cũng nói ngay cả tướng quân cũng chỉ ăn những món ăn giống như binh lính bình thường, trong doanh trại chưa từng có tiền lệ nào cho phép các tướng sĩ ăn bánh tỏi. Cuối cùng, ông ấy nói cho dù xung quanh đây có rất nhiều tỏi dại mọc thì cuối cùng cũng là cứ thế khô héo trên đất, đầu bếp quân doanh nghe những lời này cảm thấy đúng, sau đó cũng không đề cập đến chuyện buổi sáng làm bánh tỏi nữa.
Mặc dù đám đầu bếp nói rất nhỏ, nhưng Khương Nguyệt và Tiết Diễm vẫn nghe thấy.
Bọn họ không thể tự mình làm nhiều bánh tỏi như vậy cho mọi người, hai mẻ bánh tỏi này cũng không đủ cho mấy người ăn. Hai người nhìn nhau, sau đó bảo tam ca và ngũ ca trông bếp lò rồi ra ngoài nói chuyện với Thập Dạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây