“Tuy nhiên,“ Khương Nguyệt lại hạ giọng nói, “phụ hoàng huynh còn trẻ như vậy mà đã có ý định thoái vị, có thể nhìn ra được là ngài ấy là không hề lưu luyến ngôi vị đó, muốn sớm trao lại ngôi vị trong tay cho huynh, càng sớm càng tốt, chắc ngài ấy chỉ hận không giao cho huynh ngay lập tức, nhưng bây giờ còn chưa nói với huynh, cũng chưa định hàng động, nhưng lại đến đây trước, xem huynh với nương của huynh, chắc chắn là Hoàng tổ mẫu đã ngăn cản cho huynh, Hoàng nãi nãi của huynh có vẽ bình tĩnh hơn nhiều, hẳn là lo lắng huynh mới được nhận về, nhiều người còn chưa biết huynh mới là thái tử, bây giờ để huynh kế vị làm hoàng đế thì quá vội vàng, không có lợi cho sự ổn định của Đại Lăng, muốn đợi thêm một thời gian nữa, nhưng đợi thêm một thời gian nữa cũng không nên quá lâu, chắc cũng đâu đó một năm rưỡi nữa là cùng. “
Tiết Diễm lại gật đầu, vẫn đồng ý: “Hoàng tổ mẫu bình tĩnh hơn nhiều.”
Hắn cũng cảm thấy nhiều nhất là một năm rưỡi nữa hắn sẽ kế vị làm hoàng đế.
Nghĩ đến điều gì đó, hắn đột nhiên bật cười: “Hình như phuj hoàng khá là thích cuộc sống nhà nông.” Còn cùng với cha hắn, gọi nhau là lão đệ, lão đại.
Lần này, đến lượt Khương Nguyệt gật đầu: “Ta cũng không ngờ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây