“Người là đế vương, người không thể không như vậy. Nhưng chuyện này…” Vân Tư Thái hậu một hơi lại than: “Có đôi khi ngẫm lại, thực sự không thể trách người không làm tốt chức hoàng hậu, rốt cuộc trước nay người ấy không nghĩ tới làm hoàng hậu, cũng không nghĩ tới bản thân sẽ làm hoàng hậu, người chỉ muốn gả cho nam tử có thể để người và đứa con ở vị trí đầu tiên, hòa thuận cả đời, vì là hoàng đế hứa hẹn, người ấy mới tin… Thôi, người muốn thoái vị trước, ta không phản đối, nhưng tạm thời tốt nhất đừng làm.”
“Lúc này thái tử mới vừa nhận về,” Vân Tư Thái hậu tiếp tục nói: “Văn võ đại thần, các phiên vương đất phong còn chưa đến mấy người biết hắn chính là thái tử, vội vã truyền ngôi vị hoàng đế cho hắn là quá tùy tiện, bất lợi với sự ổn định của Đại Linh. Còn có phong thư đầu tiên ta nhận được, nói chuyện mười lăm tháng tư người sẽ hôn mê, mười lăm tháng sáu sẽ băng hà, cũng không biết chân tướng chuyện này, tất cả đều chưa biết, dù sao cũng chờ một hai năm, rồi chọn một thời cơ thích hợp, truyền ngôi cho hắn cũng không muộn.”
“Vẫn là mẫu hậu suy xét chu đáo.”
“Ôi!” Nhìn đại nhi tử của mình thật sự không lưu luyến ngôi vị hoàng đế chút nào, Vân Tư Thái hậu đột nhiên lại thở dài một hơi, lại là dáng vẻ rất cảm khái.
Nếu là đế vương khác, dù thế nào cũng muốn bản thân vẫn luôn ngồi ở trên ngôi vị hoàng đế cho đến một hơi cuối cùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây