Tiểu Tiết Thạch vốn đang chăm chú nhìn bằng đôi mắt long lanh nhỏ xíu, vẻ mặt như đang xem cái gì đó, đột nhiên vì hướng tay chỉ của mẹ, cuối cùng nhìn thấy cậu nhỏ và Nguyệt Bảo nhà mình, nó lập tức vui vẻ kêu lên “a!”, hai cánh tay nhỏ cũng vung lên. Nếu không phải Dư Hồng Yến ôm chặt, thì chắc vì quá phấn khích mà rơi khỏi vòng tay Dư Hồng Yến mất.
“Xem con vui mừng kìa.” Dư Hồng Yến thấy con trai cưng của mình phấn khích như vậy lập tức bật cười.
“A a!” Thấy cậu nhỏ và Nguyệt Bảo càng gần, Tiểu Tiết Thạch càng phấn khích, hai cánh tay nhỏ vung lên như thể rất vui.
“Ha ha ha...”Tiết Nhị Hổ cũng bật cười, nhưng vẫn không quên dừng xe ngựa lại, đợi xe ngựa dừng hẳn, mới cười nói với Tiết Diễm và Nguyệt Bảo: “Hai người nhanh xuống đi, không thì thằng bé sẽ rơi khỏi vòng tay nhị tẩu của các người mất.”
Còn Tiết Nhất Hổ đã xuống xe ngựa rồi, lúc này, theo bản năng đứng bên cạnh xe ngựa, đón Nguyệt Bảo và Tiết Diễm xuống xe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây