Vệ lão nhân gật đầu: “Không phải là một cô gái hung hãn.”
Vương đại nương nhìn sắc mặt ông ấy, trong lòng gật đầu tán đồng, biết rằng chuyện này tám phần là được.
Quả nhiên, liền nghe thấy Vệ lão nhân nói: “Nhà ta không để ý đến những cái thanh danh phù phiếm đó, chỉ cần là một cô gái tốt là được.”
“Ngươi thực sự nói những điều tương tự với mẹ của cô gái đó, chỉ cần là đứa trẻ tốt là được. Có thể thấy được, các ngươi đều là những bậc cha mẹ quan tâm con cái, biết điều gì mới là quan trọng nhất.” Vương đại nương cảm thấy hài lòng: “Ta đã vỗ ngực đãm bảo với giá đình nàng, cũng giống như ở đây với ngươi, ta đều bảo đảm, không có cô gái nào tốt hơn so với cô gái kia nữa, cô gái chăm chỉ hiếu thuận, hiểu biết lễ phép, tâm địa lương thiện, chắc chắn sẽ là một đoạn lương duyên tốt khi hai nhà kết thân!”
Nhà gái không để bụng gia cảnh nhà trai nghèo, nhà trai cũng không để bụng thanh danh của nhà gái, hai nhà đều có ý, có thể nói cuộc hôn nhân này đã sớm thành công.
Có điều là, Vệ lão nhân vào nhà lấy tiền, lào lúc Vương đại nương rời đi thì cưỡng ép nhét vào tay bà ấy, nhờ bà ấy làm người mai mối cho.
Ở những gia đình nhỏ ở nông thôn thường không chú trọng vấn làm mai như những gia đình giàu có ở trên thị trấn, một số gia đình nghèo khi gả con gái đi, hai túi lương thực là đã có thể đưa người về nhà ngay lập tức, chưa nói đến tiệc cưới, thậm chí còn không có nghi thức bái đường.
Vương đại nương vốn tưởng rằng Vệ lão nhân cũng có suy nghĩ như vậy, dù sao ngồi trong cái sân lộng gió này, Vệ gia nghèo đến mức quỷ cũng không thể lừa được, gia đình bọn họ thật sự trông không giống như có đủ khả năng tổ chức một bữa rượu, ban đầu bà ấy còn lo lắng việc tốn thời gian như thế nào để có tể thuyết phục được Triệu Tố Phân, chưa từng nghĩ rằng Vệ lão nhân bảo bà ấy chịu khó nói mấy câu, đợi Vệ gia đến cửa cầu hôn.
Thực sự sẽ có một quá trình cầu hôn!
Không thể tin được không thể tin được, đây là muốn nghiêm túc thực lễ thành thân bái đường và mỡ tiệc mừng rượu! Bà ấy nhanh chóng chạy đến Tiền gia để báo tin vui này cho Triệu Tố Phân!
Vương bà tử vui vẻ hớn hở cất tiền đồng rời khỏi Vệ gia, để lại bộ dạng của Vệ lão nhân cũng vui vẻ không kém.
Vào lúc chiều tối, khi tia nắng cuối cùng cũng buông xuống thì Vệ Đại Hổ từ trên núi xuống, thôn Đại Hà vốn đã yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng của ếch.