“Bên ngoài nhiều lắm, không thiếu chút này.” Thịt cũng đã cầm vào bếp, nào có đạo lý không ăn, Vệ Đại Hổ thò đầu nhìn nồi lớn đang nấu xương: “Sườn này dùng làm sườn chiên giòn đi, làm nhiều chút, cũng không nhất thiết phải giữ lại để lên bàn, làm xong cứ để trong bếp, muốn ăn tới lấy là được. Đều đến tết rồi, không cần chú trọng những quy củ đó, tùy tính là được.”
“Được, đều nghe ngươi.” Triệu Tố Phân cười gật đầu, như vậy thì sợ là đám trẻ con vui nhất, con nít chỉ thích tới phòng bếp ăn vụng, nhất là lúc nấu ăn, một đứa hai đứa đều tới bếp trông nom, lúc gắp miếng thịt nếm mặn hay nhạt cũng không biết nên đút vào miệng đứa nào.
Đều giương mắt trông ngóng, cho ai đều có hiềm nghi là thiên vị.
Thời gian buổi trưa gấp, nên không làm món gì phí thời gian, chỉ xào hai bồn lớn thịt thăn, hai đĩa thịt ba chỉ đầy ụ, một đĩa gan heo, một nồi canh xương hầm củ cải, mấy món đồ ăn đơn giản bày đầy một bàn.
Ăn trưa xong cũng không có ai đi nghỉ ngơi, đều bận rộn làm nốt chỗ thịt heo trong sân, còn có gà vịt ngày mai muốn giết. Hôm nay giết heo, đến mai giết gà vịt, dù sao ăn tết chỉ mấy ngày, ngày thường gà vịt quý giá cung lên như tiểu tổ tông, đến ngày tết này cũng phải bỏ mạng dưới dao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây