“Trước mắt biểu thẩm cũng không có bắt táo cho ngươi ăn.” Đào Hoa cố ý trêu chọc hắn: “Không được ăn nhưng vẫn nguyện gọi biểu thẩm?”
“Biểu thẩm.” Trứng ngỗng nằm trên đầu gối nàng, ngửa đầu nhếch miệng cười với cô.
“Trứng ngỗng của chúng ta thật sự là ngoan, ngày khác biểu thẩm cho ngươi chiên trái cây ăn.” Đào Hoa nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé cực kỳ hiếm lạ, lúc nghịch ngợm hận không thể mang theo gậy gộc đuổi theo phía sau, lúc khiến người ta yêu thích lại hận không thể ôm trong ngực dùng sức hôn hương.
Nhìn đám khỉ chạy tán loạn chung quanh, nàng nhịn không được đưa tay sờ sờ bụng, không biết trong bụng ngày sau là tính nết gì, có thể làm ầm ĩ giống như đám cẩu tử không? Cũng không biết là cô nương hay là nhi tử, nếu là cô nương gia lại trưởng thành tính tình nam oa, vậy có thể có sầu rồi.
“Đào Hoa, bảo đại tẩu lấy chậu gỗ đựng thịt.” Đầu kia cạo lông heo xong, buộc dây thừng lên đùi heo, mấy hán tử cùng nâng heo lên, tìm một cây đại thụ gần đó treo, Vệ Đại Hổ cầm dao trong tay, thấy sắp mổ, quay đầu hướng nương tử hô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây