Lưu Đạo Thảo im lặng không lên tiếng nữa.
Bà Hoàng cũng không nói gì thêm, chuyện hôn nhân đại sự cũng không phải là chuyện mà bản thân tâm huyết dâng trào hôm nay thèm muốn vẻ bề ngoài của hắn ta, là trán nóng lên lập tức quyết định chắc chắn phải là người này.
Bà ta không có ác ý với nhà của Trần lão nhị, nói chê không phải là chê phẩm hạnh của bọn họ mà là chê điều kiện của nhà bọn họ. Gia chủ của gia đình lại không gánh vác được chuyện gì, chủ mẫu cũng là một người đánh ba gậy cũng không đánh rắm được, còn có Đại Nha... bà ta thương xót cảnh ngộ của nàng ấy, là người ngoài cuộc, bà ta cũng rất vui vẻ đưa tay ra khi nàng ấy cần giúp đỡ.
Nhưng nếu làm thông gia, thì có một đại cô tử như thế bà ta đương nhiên không muốn khuê nữ gả đến một gia đình như vậy. Ở trong lòng bà ta, nhà của Trần lão nhị là một vũng bùn, gia đình cả già lẫn trẻ đều không được, ai gả vào thì người đó xui xẻo.
Tối nay hai mẫu tử nói chuyện thẳng thắn với nhau, lần đầu tiên bất đồng quan điểm về một chuyện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây