“Với lại nhân khẩu trong nhà hắn ta cũng ít, cũng không phức tạp, phụ mẫu của hắn ta chỉ sinh một nam một nữ, tuy rằng bây giờ Đại Nha tỷ trở về nhà nương ruột, nhưng tính cách của tỷ ấy dịu dàng thoải mái dễ ở chung, con rất thích tỷ ấy.”
Bà Hoàng chờ Đạo Thảo nói xong, mới lên tiếng nói, trong giọng nói không nghe ra vui giận gì: “Cho dù người trong nhà nó đều nói 'tính cách của nó như trẻ con', có thể nhìn ra nó làm việc không được cẩn trọng thành thục, tâm tính không có trưởng thành. Nhà nó bây giờ còn có một tỷ tỷ ruột hòa li về nhà còn mang thai nữa, đợi sinh con rồi, thì mẫu tử bọn họ phải dựa vào ai? Nhìn về ngoài thì dựa vào phụ mẫu, nhưng thực tế thì dựa vào người đệ đệ ruột này. Lúc xưa có người giới thiệu cho con một hán tử có điều kiện tử tế, con lại chê người ta là huynh trưởng, phía dưới có quá nhiều đệ đệ muội muội, ngày tháng sau khi gả qua nhất định không được yên bình, không muốn thành tẩu trưởng, không muốn quản lý mấy chuyện của đệ đệ muội muội nhà phu quân... Sao mà giờ con không chê tiếp đi?”
Bà Hoàng nói chuyện hơi khó nghe, một đại cô tử hòa li sắp sinh con, đó chính là một gánh nặng của gia đình, còn là gánh nặng đi theo cả đời không thể vứt bỏ, cho dù gia cảnh của Trần gia có tốt hơn nữa thì phàm là một gia đình yêu thương khuê nữ xót nữ nhi thì đều sẽ không tình nguyện gả nữ nhi cho nhà hắn ta.
Bà Hoàng thà tình nguyện đưa than sưởi ấm trong ngày đông tuyết rơi, giúp đệ đệ của Trần Đại Nha đưa thư, thậm chí còn bị liên lụy đến mức có nhà mà không thể về, dù thế thì trong lòng bà ta cũng không oán hận gì, nhiều lắm là chỉ cảm thấy không được thoải mái. Nhưng mà những cảm xúc tiêu cực đó đã tan biến theo những bữa ăn ba bữa hằng ngày rồi, khó nói cuộc sống hiện tại khổ cực bao nhiêu, nhưng tương lai chưa hẳn là một loại an ổn khác.
Dù có giúp thì giúp, nhưng mà bà ta không muốn kết thân với Trần gia, cũng không phải do chướng mắt Trần gia, hay Trần Đại Thạch, Trần Nhị Thạch, thậm chí Trần Nhị Ngưu cũng là những hán tử không tồi, hằng ngày ở chung tiếp xúc nhiều nên có thể nhìn ra tác phong đối nhân xử thế của nhà bọn họ, không hề kém chút nào. Nhưng mà bọn họ đều đã thành thân sinh hài tử rồi, đương nhiên không có khả năng kết thân, mà chỉ còn lại duy nhất Trần Tam Thạch này, là một đứa trẻ to xác mãi mà không lớn là người duy nhất mà bà ta xem thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây