Mọi người đã tập trung đông đủ, cũng không cần phải chào hỏi lễ nghi phiền phức làm gì, trên bàn có rất nhiều món, thích ăn món nào thì cứ việc gắp, ngọn đèn dầu mờ ảo không sáng lắm nhưng lại chiếu rọi nụ cười trên mặt của mọi người sáng bừng cả lên.
Đào Hoa gắp một con cá nhỏ chiên giòn cho Đại Nha tỷ đang ăn sủi cảo, Đại Nha vội vàng bảo nàng tự gắp tự ăn đi, Đào Hoa phớt lờ sự cản trở của nàng ấy, gắp cá bỏ vào trong bát cho nàng ấy, sau đó mới gắp thêm một lần nữa, rồi mới bỏ đũa xuống ngoan ngoãn cười nói: “Đại Cữu mẫu thương chúng ta mới cố ý để dĩa cá trước mặt hai chúng ta, chỉ cần với tay một cái là có thể gắp ngay được, cần phải ăn nhiều một chút mới không phụ lòng Đại Cữu mẫu.”
“Đại má mẫu là vậy đó, từ nhỏ đã thương ta rồi, có món gì ngon là đặt trước mặt ta, sợ ta không gắp tới.” Nói xong còn cười vui vẻ: “Nhắc đến chuyện này, ta được ăn món ngon này cũng là nhờ vào phúc của muội, Triệu thẩm nhi chiên giỏi quá, ngoài giòn trong mềm, thơm lắm luôn.”
“Đừng có nói mấy lời như nhờ phúc hay không nhờ phúc gì mà, dù thế nào thì mọi người trong nhà đều có phần ăn hết.” Đào Hoa cười lắc đầu.
Đại Nha cũng không phải là người câu nệ như vậy, biết được đệ muội đang lo lắng nàng ấy khách khí không muốn động đũa mới cố ý gắp cho nàng ấy, rồi cố ý nói vậy nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây