“Đập gì?” Triệu Tố Phân đang bận nhào bột, thấy hắn nổi giận đùng đùng đi vào phòng bếp, trong tay cầm theo một con cá lớn, bà ấy thuận tay đưa con dao phay trên tấm thớt cho hắn: “Nè, nó là con cá nhỏ bắt ở dòng suối lần trước đó hả? To mập dữ ha!”
Vệ Đại Hổ cầm lấy con dao phay, “bộp bộp” hai tiếng đập lên đầu con cá, hai tay hắn khỏe khoắn, sau khi ăn hai dao con cá không còn nhúc nhích gì nữa: “Ta bắt được vài con ở dưới hồ nước sâu ấy, con này to mập nhất dùng để cúng ông Táo, còn những con còn lại chúng ta làm món cá hầm ớt ăn với dưa chua làm bữa tối có được không? Vừa ngon miệng vừa kích thích vị giác, chắc hẳn Đào Hoa rất thích.”
“Được.” Triệu Tố Phân cầm lấy chậu nước đến, Vệ Đại Hổ thuận tay ném cá vào trong đó.
“Nương, nương mau ra ngoài xem đi, có rất nhiều cá luôn ấy!” Đám nhóc Thiết Ngưu vây quanh Vệ lão nhân đi vào phòng bếp, nó đứng ở trong sân hét ầm ĩ hết cả lên, gọi Ngô Chiêu Đệ và Phương Thu Yến đang ở trong phòng thêu thùa may vá ra ngoài.
Vệ lão nhân đặt thùng đựng cá ở giữa sân, cũng mặc kệ bọn họ làm gì thì làm, bản thân thì đi tới dưới mái hiên ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, nói với Đại Cữu mẫu đang đi tới: “Đại Hổ bắt được cả một thùng cá lớn, ta sợ cá ngỏm hết nên chia thành hai thùng. Còn lại hai cái thùng kia một thùng là cá nhỏ còn thùng khác là thùng đựng tôm, sợ tôm bị cá ăn mất nên tách ra để riêng, phiền đại tẩu vất vả vớt mấy con tôm trong thùng đó lên, với những con cá chạch nhỏ kia nữa, hôm nay có lẽ ăn không hết được, nên vớt mấy con lên chiên thôi, còn dư thì rộng lại để dành cho ngày hôm sau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây