“Mỗi ngày chàng đều phải lên núi ư? Dãy núi ở đằng sau nhà của chúng ta thật sự đáng sợ như vậy sao?” Đào Hoa nghĩ đến bộ dáng hung dữ của hắn với Trần Tam Thạch, thật sự là đã tức giận.
“Trong nhà không có việc gì thì sẽ vào núi, tìm chút thức ăn, săn vài thứ có thể bán được ở thị trấn để đổi lấy gạo. “ Vệ Đại Hổ nói: “Trong núi có côn trùng lớn, người bình thường không thể vào.”
Trong núi sâu phía sau nhà bọn họ có côn trùng lớn sao?
Đào Hoa sợ tới mức hai chân đứng hình.
Vệ Đại Hổ kéo hai lần, nhưng không động đạy, vẻ mặt hắn hoang mang dừng chân lại, quay đầu lại nhìn nàng: “Đào Hoa, nàng như thế nào mà không đi rồi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây