Vừa mới mở cửa ra ngoài, thì trong sân đã có rất nhiều người đang ngồi xổm xong xuôi, ai nấy đều bưng bát cháo nóng hổi uống ừng ực, tinh thần phấn chấn, trên mặt nở nụ cười mỹ mãn.
Chọc tức thê tử rồi nên Vệ Đại Hổ bây giờ không dám nói chuyện với nàng, nên đi tới thăm dò xem thử trong bát từng người có gì, tối hôm qua còn có mấy mẫu thịt vụn còn sót lại, còn có rau trộn, củ cải ngâm chua, cắn một miếng củ cải giòn tan rồi húp một ngụm cháo trông vô cùng ngon miệng.
Ọt ọt, hắn lập tức cảm thấy vô cùng đói bụng.
“Nhanh lên, củ cải chua không còn nhiều đâu, nếu mà đợi lâu thêm chút nữa là không còn đâu đấy.” Hai phu thê nhà Trần Nhị Ngưu ngồi xổm ở cửa phòng bếp húp cháo, Thiết Ngưu nhà bọn họ cũng học theo phụ mẫu, tuổi còn nhỏ đã ngồi xổm xuống y như lão nhân gia, nhấp một ngụm sương trắng rồi húp một ngụm cháo trắng, còn thở dài ra tự lẩm nhẩm bảo cháo thật thơm thật ngon.
Nga Đản và Áp Đản cũng la hét bảo cháo rất ngon.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây