Đào Hoa càng tức giậ hơnn, đều đã làm phụ thân rồi mà tính tình vẫn ấu trĩ như vậy, nên vừa nói một câu vừa nịnh hắn ba câu: “Vậy chhàng nhảy xuống đi, cẩn thận một chút, đừng……” Còn chưa dặn dò xong thì người đã nhảy xuống trước mặt nàng
Vệ Đại Hổ cong môi cười vui vẻ nhìn tức phụ, Đào Hoa vừa tức giận vừa cảm thấy buoòn cười, nàng duỗi tay đánh nhẹ vào cánh tay của hắn, tức giận nói: “Sau này khôg được leo tường viện như vậy nữa, quá dọa người.”
“Hiểu rồi.” Bị tức phụ giáo huấn, Vệ Đại Hổ cảm thấy rất vui vẻ, lúc này đã quá đói rồi trong bụng cũng chẳng còn cảm giác gì nữa, chỉ là hai chân mềm nhũn chẳng có chút sức lực nào, thấy tức phụ đi về phía nhà bếp hắn cũng đi theo về phía bếp.
Bên trong rất náo nhiệt, nhị tẩu cũng đến lúc này đang dọn đồ ăn ra. Hai cái nồi đang được đun trên bếp một cái nấu cháo một cái nấu cơm, cơm cháo còn chưa nấu xong, mà không biết tiểu tử Tam Thạch kia tìm đâu ra một cái bánh bột ngô ở trong nhà bếp, lúc này đang gặm bánh, hắn nhìn nó liền thèm nhưng vào bếp tìm một lúc cũng không thấy gì
“Đệ tìm bánh bột ngô ở đâu?” Tìm không thấy liền muốn đoạt bánh bột ngô trong tay đệ đệ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây