Nói đến đây, thiếu niên đã hơi do dự, bọn họ nhiều người thế này, sợ là hầm trú ẩn nhà hắn không thể chứa nổi, thầm nghĩ chờ lát nữa đi vào rừng, hắn phải tìm cách bỏ rơi bọn họ mới được!
Vệ Đại Hổ còn chưa biết thiếu niên này đang nghĩ cách bỏ rơi bọn họ, hắn nhìn về phía hán tử trung niên lầm lũi đi tuốt ở đằng trước, nghĩ đối phương cũng là một người thông minh, biết chỉ hoàng đế mới có quyền chiêu mộ binh lính, bọn họ không thể đi lính theo lệnh chiêu mộ quân của những vương gia khác, bởi vì làm vậy chẳng khác nào trở thành quân phản loạn!
Nói chuyện cũng không làm chậm trễ việc chạy trốn của bọn họ, tuy nói Chu gia ở phía sau Ngô gia, nhưng kỳ thực hai nhà cách nhau khá xa, bọn họ phải đi bộ một đoạn đường dài để đi lên núi, xung quanh không có gì che chắn, đoàn người phải cúi thấp người xuống, đi cực kỳ thận trọng. May mắn là, hướng này nằm phía sau thôn Tiểu Câu, hiện tại binh lính chủ yếu bắt người ở trong thôn, hơn nửa số còn lại đi về phía con đường dẫn vào núi ở cuối thôn, chỉ có lẻ tẻ vài người tản ra xung quanh tìm người, chẳng hạn như giếng khô cạn trong thôn, hầm trú ẩn bỏ hoang, thậm chí là dưới sông rét lạnh, binh lính dùng gậy chọc xuống lòng sông.
Ngoài bọn họ ra, trên đường đi bọn họ còn gặp thêm mấy hán tử chạy đến từ các hướng khác, có vẻ như những người này cũng có cùng ý tưởng với bọn họ.
“Hà Sinh, sao các ngươi cũng chạy về hướng này?” Cha của thiếu niên giật mình kinh ngạc khi nhìn thấy bọn họ, nhà Hà Sinh vốn ở cuối thôn, nằm gần con đường đi lên núi kia hơn, sao bọn họ không đi đường tắt, lại đi đường vòng qua đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây