Cửa cờ trắng tung bay, người ra kẻ vào, tiếng kèn vang lên, còn rất náo nhiệt.
Trần Nhị cữu che giấu niềm vui trong mắt, lặng lẽ nhéo mạnh vào đùi của mình, đau đến mức nước mắt chảy ra. Ông ta thúc khuỷu tay vào bà nương ở bên cạnh, Nhị cữu mẫu không cần véo đùi, nhìn cửa nhà Ngô gia mặt đã đầy nước mắt.
Ngô bà tử ngồi trong nhà chính, đang lau nước mắt cùng với người đến cúng viếng nói chuyện, đột nhiên nghe thấy tiếng khóc thê lương uyển chuyển khóc tang ở cửa lớn truyền đến, trầm bổng du dương, khóc đến lòng người run rẩy.
“Con rể ~ Của ~ Ta ~ Con còn trẻ tuổi sao lại chết như thế ~ Rốt cuộc là kẻ nào đã hại con ~”
Trần Nhị cữu nghiêng ngả người chạy vọt tới cửa chính, nhìn quan tài ở trong nhà chính, sắc mặt tái nhợt, hai chân mềm nhũn, nước mắt ở hốc mắt tự động chảy xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây