“Chiều cao có phù hợp không? Hay là lót thêm cái đệm?” Nhị cữu mẫu nhỏ giọng hỏi con gái.
“Thích hợp lắm, nương ăn đi, không cần để ý đến con.” Đại Nha cười nói, cơ thể nàng ấy yếu, nương vốn dĩ bưng cơm vào trong phòng cho nàng ấy ăn ở trên giường, như vậy cũng không cần di chuyển, thuận tiện hơn một chút. Nhưng nàng ấy không vui, nàng ấy cảm giác được, có thể xuống giường, cũng không muốn ở trong phòng nghỉ ngơi, không có gì để chăm sóc cả, chỉ cần có thể xuống giường đi lại, vậy cũng coi như là một người bình thường.
Thôi kệ đi, tốt xấu gì nàng ấy cũng không quan tâm.
“Nhớ con thích nhất là cá chiên, con thật là có lộc ăn, mới vào núi mà đã được ăn, đây chính là dượng con và Lâm gia gia vớt trong suối nhỏ, thịt nhiều lắm.” Đại cữu mẫu gắp một con cá nhỏ chiên thơm ngon vào trong bát nàng ấy, cười không thành tiếng, “Con nên ăn nhiều một chút, hôm nay lạnh lắm, vớt nhiều cá như vậy cũng không dễ dàng.”
“Ăn nhiều một chút, ngày mai dượng lại vớt lên cho con tiếp.” Vệ lão đầu cũng gắp một con cá chiên nhỏ vào chén nàng ấy, dịu dàng nói: “Cả đời này Đại Nha của chúng ta đều sẽ có lộc ăn này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây