Đào Hoa mỉm cười gật đầu đồng ý, thái độ rất là dịu ngoan.
Đại Cữu mẫu càng nhìn bà ấy lại càng thích, nói: “Mẫu thân của Đại Hổ sớm đã không còn nữa, mấy năm nay trong nhà chỉ có hai cha con bọn họ, cuộc sống hằng ngày rất vất vả, hắn chỉ là một thằng nhóc to lớn chuyện gì cũng không hiểu, cũng không phải là loại người vô tích sự thích đến nhà cùng nói chuyện với người khi không có chuyện để làm, khi còn nhỏ thì còn bừa bãi, nhưng sau khi trường thành, mấy năm nay ngược lại không thường đến thăm nhà cữu mẫu. Bây giờ ngươi gả tới đây, nếu rãnh rỗi không có việc gì thì cứ tới đây trò chuyện cùng cữu mẫu, cùng với hai vị biểu tẩu thêu thùa may vá, nhưng ngàn vạn đừng có học theo tính tình kia của hắn, một năm không đến thăm hai lần, xem ra là không muốn nhận chúng ta là họ hàng thân thích!” ban đầu Đại cữu mẫu còn muốn nói chuyện thật nhiều, nhưng phía sau lại dần dần trở nên tức giận hai phần, tất cả đều hướng về phía Vệ Đại Hổ.
Vệ Đại Hổ nghe xong đầu to như bò, vội vàng giải thích: “Đại cữu mẫu đừng nóng giận, những ngày sau ta sợ tới nhiều sẽ làm phiền tới người.”
Đào Hoa cũng liên tục gật đầu: “Những ngày sau này mong người cũng đừng chê ta phiền.”
Đại cữu mẫu liếc mắt nhìn Vệ Đại Hổ một cái, được dỗ hai câu liền trở nên vui vẻ, kêu gọi hai cô con dâu nấu cơm, giữa trưa muốn giữ bọn họ ở lại nhà ăn cơm.
Sau khi Vệ Đại Hổ và Đào Hoa nghe xong liền vội vàng từ chối, lấy cớ còn phải trả bàn ghế cho nhà Nhị cữu, vội vàng đứng dậy cáo từ.
Làm sao có thể ở lại ăn cơm, nhà nào cũng đều không có đủ lương thực.
Đại cữu mẫu không ngăn được người, đứng ở một bên cửa vừa mắng vừa cười, cuối cùng cũng không ép nàng ở lại, chỉ kêu khi nào Đào Hoa có thời gian rãnh lại đến nhà.
Đi đến nhà Nhị cữu để trả bàn ghế, Nhị cữu thì ngược lại với Đại cữu, Nhị cữu là người có tính tình nói nhiều thoải mái, Nhị cữu mẫu ngược lại thì ít nói. Sau khi Đào Hoa gọi người, Nhị cữu mẫu liền tìm cớ vội quay lại vào bếp.
Trong nhà chính, Vệ Đại Hổ nói về chuyện Trần Tam Thạch vào núi, Nhị cữu tức giận đến nỗi muốn cởi giày đánh con trai: “Cái gì?? Hắn ta dám một mình đi vào núi sâu săn lợn rừng? Hắn ta lại lấy đâu ra cái gan chó đó?! Đây là muốn lão tử người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, ta đánh chết ngươi cái loại bất hiếu ngoạn ý nhi!!”