Điều này cũng khiến Trần Nhị Thạch là người hôm nay bận rộn nhất trong nhà, bắn tên luyện đao cũng không tới phiên hắn ta, thật sự là không có thời gian, ai bảo hắn ta có tay nghề thợ mộc nửa vời, hắn ta còn muốn dạy cho Trần Tam Thạch, nhưng tiểu tử kia đối với nghề này không có hứng thú gì, mấy ngày nay đi theo đại ca đâm cọc gỗ.
Một đường cười cười nói nói, chủ yếu là Vệ Đại Hổ đang nói, còn Vệ Đại Hổ đang cười, từ lúc ra cửa đã bắt đầu dặn dò Mãn Thương đi đường cẩn thận, ba câu không rời tức phụ oa tử, nói đến hai mẫu tử thì vẻ mặt của hắn ta cười tới ngốc.
Tuy rằng nhìn thấy rất phiền lòng, Trần Đại Thạch đã có kinh nghiệm làm cha hai lần tỏ vẻ hiểu được, lúc trước khi nương tử hắn ta ôm con, hắn ta cũng không tình nguyện cả ngày lẫn đêm đều ở ruộng, bớt chút thời gian liền chạy về nhà, thời gian nửa ngày phải về hai ba lần, không nhìn nương tử một ngày thì cả người hắn ta không thoải mái luôn lo lắng nàng ấy ở nhà không yên mà nàng ấy sẽ giặt quần áo múc nước.
Đại Hổ lần đầu tiên làm cha, còn là một nương tử tuổi tác mới chiếm được, cũng không phải dùng sức hiếm lạ sao?
Bởi vì Vệ Đại Hổ muốn sớm trở về nên không ăn sáng ở nhà, mấy huynh đệ mỗi người lấy khoảng mười chiếc bánh nhân thịt, vừa đi vừa ăn. Vẫn là con đường quen thuộc kia, vào núi có mấy con đường mà lần nào Vệ Đại Hổ cũng đều dẫn bọn họ đi con đường này, ngoại trừ con đường này an toàn hơn, còn là do hắn ta nghĩ rằng bọn họ không quen đường núi, lỡ như mà nhớ sai đường sẽ không ổn, cho dù đầu óc của một người xoa không tốt tới đâu thì cũng sẽ nhớ đường không thể quên sau khi đi tới đi lui nhiều lần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây