Người của thôn Tiểu Câu bị đánh thức, hán tử từng nhà vội vàng thắt xiêm y, lê giày đẩy cửa ra, đưa mắt nhìn, liền thấy đầu Ngô gia khói đặc cuồn cuộn, nhất thời sợ hãi biến sắc.
“Bên ngoài sao ồn ào như vậy?” Bà nương trong nhà ở trong phòng hỏi.
“Nghe nói là phòng của Ngô lão nhị, hai phu thê kia còn chưa ra!” Không để ý tiếng bà nương hít vào một hơi khí lạnh, hướng phòng con trai con dâu kêu một tiếng “Lão đại mau đứng lên giúp đỡ cứu hỏa.” Bước chân vội vàng vớt thùng nước trong sân, mở cửa lớn liền chạy về phía Ngô gia.
Vệ Đại Hổ nghiêng người trốn ở dưới mái hiên, màn đêm đen kịt che đậy thân hình hắn, hán tử một lòng lo lắng đi Ngô gia cứu hỏa, đúng là không phát hiện bên cạnh nhà hắn lại trốn tránh một người. Nhìn hắn chạy xa, trong sân truyền đến động tĩnh, nhi tử hắn bất tình không muốn từ ổ chăn ấm áp đứng lên, miệng mắng chửi Ngô gia nhiều chuyện, Vệ Đại Hổ bước nhanh hơn rời đi.
Trần Tam Thạch ôm tỷ tỷ trốn ở chỗ đã hẹn trước, gió lạnh gió lạnh bị ngăn cách ở bên ngoài chăn được bao bọc chặt chẽ, Đại Nha không cảm giác được chút lãnh ý nào, nàng sững sờ nhìn phương hướng Ngô gia, trong hai tròng mắt phản chiếu hai đoàn lửa, trên mặt đúng là không vui không buồn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây