Trần Tam Thạch không sao cùng cái này tuổi tác cô nương nói chuyện, khuôn mặt đỏ bừng, trong lòng lại thật sự sốt ruột, mũi đều đang đổ mồ hôi: “Tỷ của ta sao lại kêu ngươi đưa tin nhi?”
Đầu óc hắn khó có được linh quang một hồi.
Bà ấy không tìm tôi còn có thể tìm ai? Người nhà họ Ngô cũng sắp cắt cổ bà ấy rồi, lúc này ngay cả cửa cũng không ra được. Nếu không phải lần trước bà ấy cố ý ngã, bà lão thành kính nhà bà ấy mời mẹ tôi tới cửa xem bụng bà ấy, đừng nói đưa thư, sợ là người ngoài chết cũng không biết. “Nói đến người nhà họ Ngô, trên mặt bà ấy chán ghét không chút che giấu, còn giận chó đánh mèo lên bọn họ,“ May mà hàng năm chị Đại Nha đều đưa đồ ăn đồ dùng đến nhà mẹ đẻ, theo số lần tôi nhìn thấy cũng không biết có bao nhiêu lần, chị ấy đối xử tốt với em ruột như anh như vậy, sao anh lại không quan tâm nhiều đến cuộc sống nhà chồng của chị ấy có tốt hay không, chẳng lẽ ra ngoài gả đi Mẹ ta nói, nàng làm bà đỡ nhiều năm như vậy, chưa từng thấy qua nữ tử thảm như vậy, các ngươi, các ngươi thật sự...”
Những vết thương chỉ có phụ nhân mới có thể nhìn thấy, mỗi lần nghe nương nói nàng đều sợ tới mức cả người phát run.
Ngô lão nhị bộ dạng người ra hình người, lại chưa từng nghĩ lại là một thứ mặt người lòng thú, nàng ở trong thôn nhìn thấy hắn cũng chỉ dám trốn tránh, thật sự khiến người ta e ngại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây