Hiện giờ mười dặm tám thôn ai mà không biết, chỉ có thổ phỉ mới có đại đao!
“Ta, ta không nghĩ nhiều như vậy.” Trần Đại Thạch vò đầu cười ha ha, không dám nói trong lòng ít nhiều hắn ta cũng muốn phô trương oai phong của hắn ta, hơn nữa muốn đi dạo một vòng trước mặt người Lý gia, thậm chí còn muốn đâm đồ chơi xấu xa của Lý Đại Lang một đao.
Lúc trước nương tử của hắn ta mắng nương tử Trần Đại Thạch sát mệnh khắc cha nương, hai người còn bởi vậy mà đánh nhau một trận, sau đó hắn ta ỷ vào oai phong của đồ tể Chu, phong thủy luân chuyển, hiện giờ đồ tể Chu đã chết nên đến phiên hắn ta oai phong.
Nhưng Đại Hổ không cho, trong lòng Trần Đại Thạch tiếc nuối, chỉ có thể thả đao trở lại, kéo Mãn Thương đang đeo cung đi vào thôn.
Hắn ta sinh ra và lớn lên ở thôn Đại Hà, đối với đức hạnh của đám người kia rõ ràng hơn Đại Hổ, cho nên hắn ta không đi đường lớn, mà là lúc tới gần thôn dẫn theo Mãn Thương vòng vào núi, ngọn núi phía sau thôn hắn ta quen thuộc, từ chạy chậm đến nhanh, kiếm củi hái nấm hay dựng chuồng đều ở đây, nên dù hắn ta có nhắm mắt cũng không thể đi nhầm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây