Đào Hoa vén tay áo lên đang chuẩn bị dọn dẹp, khóe mắt liền nhìn thấy cửa phòng ở phòng bên mở ra.
Nàng nhanh chóng đứng thẳng người dậy, Vệ lão nhân vừa đi ra, nàng liền mở miệng kêu lên: “Cữu, người dậy rồi.”
Vệ lão nhân gật đầu với nàng: “Dậy rồi”
Trong nhà nhiều năm như vậy chỉ có hai người hắn và con trai, Vệ lão nhân vẫn chưa kịp thích ứng, nhưng trong nhà chỉ có một mình hắn là trưởng bối, vẫn là nói: “Hộ gia đình nông dân không có quá nhiều quy củ, con đã gả vào nhà của chúng ta, những ngày sau này là người một nhà, đoản cái gì thiếu cái gì chỉ cần trực tiếp nói với Đại Hổ là được.”
Đào Hoa ấp úng gật đầu: “Dạ.”
Vệ lão nhân đi vào nhà bếp lấy nước rửa mặt cho mình, Đào Hoa phản ứng lại liền vội đi tới hỗ trợ, Vệ lão nhân liên tục xua tay nói sẽ tự mình làm: “Chân tuy là què, nhưng tay vẫn còn tốt.”
Vệ Đại Hổ thấy Đào Hoa lo lắng đứng ở một bên, hắn mở cái nồi đang chưng, giơ tay xua đi lớp hơi nước tạt vào mặt, tay không lấy chén trứng chưng từ trong nồi ra, rồi nói với Đào Hoa: “Không cần phải để ý đến cha, ông ấy không cần nàng giúp đâu. nhanh đi rửa tay rồi lại đây ăn cơm, đây là ta cố ý chưng canh trứng cho nàng.”
Đào Hoa đứng tại chỗ có chút luống cuống: “Làm thế nào mà lại là trứng chưng rồi, ta không cần ăn trứng chưng…”
“Tại sao lại không cần ăn?” Vệ Đại Hổ quay đầu lại nhìn nàng.
Đào Hoa đối diện ánh mắt của hắn, từ trong ánh mắt có thể nhìn ra được sự nghi hoặc của hắn. Không phải là câu hỏi nghi, chỉ là thật sự không hiểu nàng “Ta không cần ăn trứng chưng” nghi hoặc.
“Trứng gà đắt tiền, chúng ta có thể tích góp bán lấy tiền. Huống chi ta, ta cũng không có làm gì…” chưa có xứng để được ăn trứng chưng, Đào Hoa nói.
Bàn tay còn lại của Vệ Đại Hổ đột nhiên nhéo nhẹ trên mặt nàng, Đào Hoa giật mình mà suýt nữa nhảy dựng lên, trừng hai mắt nhìn hắn: “Chàng làm gì vậy!”
“Ta không làm gì, chỉ là cảm thấy nàng thật ngốc, ta muốn bóp một chút.” vẻ mặt Vệ Đại Hổ vui vẻ, nhìn nàng nói: “Đào Hoa ngốc, sau này nàng muốn ăn trứng chưng thì cứ chưng ăn thôi, không cần phải làm cái gì mới có thể ăn. Nhà của chúng ta cũng không tích góp trứng gà, nếu nàng thật sự muốn tích góp, vậy nàng cứ tích góp đi, nhưng không phải tích góp để bán, mà là tích góp để ăn.”
Nói xong hắn liền bưng trứng chưng đi vào nhà chính.