Vệ Đại Hổ không chút khách khí nhận lấy khăn lau qua lại lung tung một hồi ở trên mặt: “Không mệt, cưới vợ thì làm sao mà mệt, cả người ta đều tràn đầy năng lượng.”
Người này thật đúng là, Đào Hoa không nhịn được mà liếc mắt nhìn hắn một cái, nhất thời cảm thấy bản thân mình đã đánh giá sai. Nhìn bộ dạng kiệm lời ấy, chưa bao giờ từng nghĩ rằng sẽ cùng nói chuyện.
Trái tim căng thẳng cả một ngày, trong một khắc tại đây bỗng dưng thả lỏng xuống.
Đào Hoa không biết nên diễn tả loại cảm giác này như thế nào, đại khái giống như bụi rơi xuống đất, tất cả còn tốt hơn so với trong tưởng tượng của chính mình, trong lòng nàng cũng không còn bài xích nam nhân này.
Rửa mặt xong, tranh thủ lúc nước còn ấm, hai người lần lượt thay nhau rửa sạch chân.
Vệ Đại Hổ bưng bát nước rửa chân ra ngoài sân, Đào Hoa ngồi ở đầu giường quay lưng về phía cửa phòng, đôi mắt nàng hạ xuống, đầu ngón tay chậm rãi cởi bỏ xiêm y, hết cái này tới cái khác…
Khi Vệ Đại Hổ vào nhà, ánh nến yếu ớt le lói trong căn phòng tối, ánh trăng nhàn nhạt từ bên ngoài bệ cửa sổ chiếu vào trong, Đào Hoa nằm nghiêng người ở trên giường, đắp một chiếc chăn mỏng trên người, lộ ra toàn bộ tấm lưng phía sau trắng như tuyết.
Vệ Đại Hổ vội vàng xoay người, nhẹ tay nhẹ chân giữ cửa buộc lên.
Nghe thấy động tĩnh ở phía sau, Đào Hoa nhắm chặt đôi mắt khẻ run lên, nàng cảm giác được chăn mỏng trên người bị nhấc lên, một cổ hơi thở không thể bỏ qua phả vào phía sau lưng, khiến cả người nàng rùng mình.
Trong đêm đen kia một ánh sáng trắng, tựa như bột mì trắng mịn quý giá, được trộn với nước sau đó nhào thành cục bột, bị trù nghệ mới vào nghề chưa có kỹ năng chiết khấu thành nhiều hình dạng, lăn qua lộn lại, làm không biết mệt.
…
Hôm sau.
Sắc trời còn chưa sáng rõ, Đào Hoa đã sớm tỉnh rồi, mặc dù cả toàn thân đều khó chịu, nhưng từ nhỏ đến lớn đã trở thành thói quen buộc nàng phải ráng chống đỡ rời khỏi giường.
Lúc mặc quần áo, nàng nhìn thấy trên cơ thể của mình vẫn còn những dấu vết xanh tím, khuôn mặt lại ửng đỏ thẹn thùng. Cũng may Vệ Đại Hổ biết được lực của mình mạnh hơn sẽ để lại dấu vết, cho nên nơi nào quần áo không thể che lại được thì sẽ không dùng sức ở nơi đó, nếu không thì ngày hôm nay thật sự không mặt mũi nào gặp người khác nữa.
Loại chuyện này phải làm vào đêm tân hôn, nương đã bí mật dạy cho nàng, chỉ nói rằng sẽ không đau, cũng chỉ thế thôi, trong chốc lát sẽ trôi qua.