[Làm Ruộng] Thợ Săn Nuôi Gia Đình Hàng Ngày Ở Cổ Đại

Chương 50: Đêm tân hôn 2

Chương Trước Chương Tiếp

Dường như cảm nhận được sự bối rối của nàng, Vệ Đại Hổ không chần chừ nữa, trực tiếp duỗi tay mở khăn voan đỏ lên.

Vệ Đại Hổ chưa từng ảo tưởng về dung mạo của tân nương, nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy Đào Hoa, trong đầu hắn chợt hiện lên một suy nghĩ, cha hắn thật sự đã cho hắn một mối hôn sự tốt a!

Thật là một người vợ trắng trẻo!

Sau một hồi lâu Đào Hoa không nghe thấy âm thanh nào, trong lòng không khỏi từ hồi hộp biến thành lo lắng, chính là vì vẻ ngoài mình không được như hắn mong nuốn, hắn không thích?

Trái tim đang nhảy điên cuồng vì căng thẳng dần trở nên bình tĩnh lại, trong lòng Đào Hoa lại có chút mất mát vô cớ, còn có hai phần sợ hãi, nếu trượng phu tương lai không thích nàng, ngày tháng sau này sợ là sẽ khổ sở…

Nghĩ về điểm này, nàng lấy hết dũng khí ngẩng đầu lên, muốn nhìn xem biểu cảm bây giờ đối phương, lại không nghĩ rằng vừa mới ngước lông mi lên, liền đối mặt với một gương mặt đầy nam tính.

Mà trên gương mặt này, làm khiến tim nàng lỡ nhịp đỏ ửng mặt.

“Chàng …”

“Hắc hắc.” Vệ Đại Hổ không chớp mắt nhìn khuôn mặt nàng, dùng bàn tay to gãi gãi sau gáy, vẻ mặt cười đến ngốc nghếch, sao lại trắng như vậy, vợ của hắn sao lại có thể trắng trẻo xinh đẹp như vậy.

Nhìn hắn không giống như là không thích nàng, sự thấp thỏm trong lòng Đào Hoa đột nhiên biến mất, có chút thẹn thùng trước ánh mắt nhìn thẳng của hắn. Đang muốn nói cái gì đó, hậu tri hậu giác phát hiện có điều gì đó không đúng, đôi mắt nàng nhìn thẳng ở trên người hắn…

Là, là do xà nhà quá thấp, hay là do nam nhân này cao quá… A?

Vệ Đại Hổ thấy nàng trong chốc lát nhìn nóc nhà một hồi, trong chốc lát lại nhìn mình, trong lòng nhất thời liền hiểu được nàng đang suy nghĩ cái gì. Trong lòng chợt cảm thấy bối rối, sợ nàng sẽ ghét bỏ mình bời vì quá cao, vội vàng chuyển sang chuyện khác: “Phu nhân, ta pha nước ấm cho nàng, nàng có đói bụng không? Ta đi lấy cho nàng chút ăn.” Nói xong liền muốn đi vào nhà bếp.

“Không cần!” Đào Hoa vội vàng gọi hắn lại.

Vệ Đại Hổ quay đầu lại, Đào Hoa sợ hắn hiểu lầm, giải thích nói: “Ta, ta không đói bụng, Tam Hoa đã mang cho ta rất nhiều thức ăn.”

“Ừm.” Vệ Đại Hổ đứng yên không nhúc nhích, Đào Hoa nhìn hắn, cả hai người đều có chút ngượng ngùng.

Đào Hoa ở trong nhà đã quen với tự lập, không thích làm bộ dạng của một cô gái nhỏ, tuy rằng có chút lo lắng khi đối mặt với trượng phu còn xa lạ này, nhưng lại nỗ lực kiềm chế sự hoảng loạn trong lòng. Nàng bước đến bên cạnh bàn dùng nước ấm rửa mặt, do dự một lát, đưa chiếc khăn cho Vệ Đại Hổ, nhỏ giọng nói: “Chàng cũng lau mặt đi, mệt mỏi cả ngày rồi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️