[Làm Ruộng] Thợ Săn Nuôi Gia Đình Hàng Ngày Ở Cổ Đại

Chương 48: Đón dâu 6

Chương Trước Chương Tiếp

Lời này vừa nói ra, lập tức có một nữ nhân cười nhạo: “Hai người Vệ gia đúng là không biết cách sống, đây cũng quá là để ý đến thể diện rồi, nhìn thấy hôm nay náo nhiệt, đâu ai biết rằng liệu ngày mai nhà hắn có phải thắt lưng buộc bụng.”

Có một nữ nhân hiểu được lý lẽ lập tức mắng: “Thật là mồm chó không nhả được ngà voi, trước mắt còn đang ăn thịt ở nhà người ta, sao miệng lại liền bắt đầu nói nhà người ta không tốt?”

“Ăn thịt còn ngăn không nổi miệng của ngươi, vậy dứt khoát đừng ăn!”

Da mặt người đàn bà kia cũng thật dày, bị người khác chặn miệng, mông cho dù nửa điểm cũng không di chuyển một chút, dùng đũa kẹp loạn ở trong ở trong dĩa một hồi, khiến cho mọi người trong bàn đều chán ghét khó chịu.

Trên bàn tiệc diễn ra đủ loại náo nhiệt, Đào Hoa hoàn toàn không biết, nàng bị Tam Hoa dỗ dành mở khăn voan, trong tay lập tức được nhét một chén cơm.

Một chén lớn đầy cơm mới, thịt được xếp cao, vài miếng rau xanh trang trí ở bên trên, nhìn thôi cũng khiến cho người khác thèm nhỏ dãi.

Đào Hoa đã đói bụng từ lâu, bây giờ nàng đang bưng chén nhưng lại không động vào, mà nhìn cô gái nhỏ ở trước, mỉm cười dịu dàng: “Cảm ơn muội.”

“Không cần phải khách khí đâu.” Tam Hoa có phần thẹn thùng, trộm nhìn nàng một cái, cúi đầu xuống nhỏ giọng nói: “Đây là Đại Hổ ca đã dặn dò ta từ sáng sớm, chờ các ngươi bái đường x-ong liền kêu ta đưa cơm cho biểu tẩu ăn.”

“Nhưng nhà bếp lại bận quá, ta phải đợi khá lâu.” Nàng giải thích vì sao lại mất nhiều thời gian như vậy.

Đào Hoa nghe nói là Vệ Đại Hổ giao, trong lòng tức khắc dâng lên một cảm giác không nói nên lời, hắn thế mà lại ân cần như vậy, khiến cho nàng trong nhất thời không biết làm nên như thế nào.

Tam Hoa không biết nàng đang nghĩ gì trong lòng, nàng ấy trộm nhìn chằm chằm tân biểu mẫu của mình một lúc, cũng thật là trắng a. Nàng ấy kéo ghế ngồi tựa vào mép giường, cùng nàng, ngoan ngoãn nói: “Biểu tẩu ngươi ăn nhanh đi, Đại Hổ ca bảo ta ở đây nói chuyện cùng với tỷ, để cho tỷ không thấy chán.”

“Tốt.” Đào Hoa bị nàng ấy nhìn chằm chằm nên có chút đỏ mặt không được tự nhiên, bụng thật sự rất đói, không nghĩ ngợi được nhiều, bưng bát lên bắt đầu ăn.

Khi màn đêm buông xuống, bầu trời treo đầy sao. Từng chùm đuốc thắp sáng màn đêm tối, ánh lửa giống như một con rồng lửa chậm rãi diễu hành, chiếu sáng màn đêm vô hình.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️