Nếu không bắt được, thì ngày khác lại vào núi, dù sao cũng phải săn được hai tấm da cáo, lông tạp cũng được, lần này đi huyện thành không thể tay không trở về.
Trong nhà đã hết tiền rồi.
Chính vì chuyện hắn bỏ tiền mua gạch, ăn hết hai bao lương thực trong nhà, hắn cũng không tìm được cơ hội đi hầm chứa chuyển lương thực lên, đại ca nhị ca cứ thúc giục hắn đưa bọn họ xuống núi, nhất quyết gánh không ít lương thực lên, tuy là lương thực thô mới trộn lẫn, nhưng đây cũng là tấm lòng của bọn họ, biết bọn họ đã chiếm tiện nghi của hắn, nên bọn họ thế nào cũng phải bù đắp lại phương diện khác.
“Mùa đông đi săn càng nguy hiểm hơn, đại ca không hiểu những thứ đó, chỉ biết nếu chúng nó không tìm được thức ăn sẽ đi ra ngoài, một mình đệ nhất định phải cẩn thận.” Trần Đại Thạch nói với hắn, hắn ta cũng là người đã ở trên núi hai tháng, làm sao có thể không biết núi sâu nguy hiểm như thế nào. Hơn nữa kể đến chuyện bọn họ có một ngày dẫm phải phân trong rừng, gọi Đại Hổ đến nhận dạng, hắn liếc mắt một cái nói là phân của lợn rừng. Nơi đó ngay bên cạnh chỗ bọn họ chặt cây, không nói cũng biết nó gần đến mức nào.
Vệ Đại Hổ gật đầu: “Ta biết rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây