Đoàn người không biết Chu gia nào, cũng mặc kệ, rồi suốt dọc đường không ngừng đẩy nhanh tốc độ sợ sẽ trễ giờ lành bái đường.
Khăn voan đỏ che kín Đào Hoa khiến cái gì cũng không nhìn thấy, nàng chỉ cảm thấy sau đó xe bò đã đi rất lâu, dọc đường thật ra không hồi hộp lắm, chỉ là trong lòng vẫn có chút lo sợ không yên, nắm chặt ngón tay, trái tim nhảy vô cùng nhanh.
Cho đến khi bên tai vang lên một tiếng “Tới rồi”.
Sau đó, một bàn tay to lớn của nam nhân đưa tới, đưa ra nắm lấy tay nàng.
Theo phản xạ tự nhiên Đào Hoa rút lại, nhưng bàn tay lại bị người đó nắm lấy, không thể động đậy chút nào.
Nàng được bàn tay kia dìu xuống xe bò, bước qua chậu than, tiến vào sân… Giữa tiếng ồn ào của những người trong thôn, nhấc chân bước vào ngưỡng cửa Vệ gia.
Vào nhà chính, Vệ lão hán sắc mặt hồng hào ngồi ở vị trí chủ nhà.
Vương đại nương ở cạnh Vệ Đại Hổ và Đào Hoa cất lên từng tiếng cao vút vui sướng “Giờ lành đến”, xướng lên hành lễ bái đường.
Nhất bái thiên địa, tân nhân đối mặt thiên và địa, quỳ xuống lễ bái.
Nhị bái cao đường, tân nhân ngồi đối ngay ngắn phía trên Vệ lão nhân, quỳ xuống lễ bái.
Tam bái đối phương, tân nhân mặt đối mặt, khom lưng hành lễ.
Đào Hoa có cảm giác khăn voan đang lung lay, nàng vội vàng đứng thẳng thân mình.
Theo một tiếng “Kết thúc buổi lễ”, người dân trong thôn đứng ở trong nhà và ngoài ngoài xem náo nhiệt cùng đồng thanh trầm trồ khen ngợi!
Giữa âm thanh ồn ào, Đào Hoa được người dìu đưa vào tân phòng.
Vệ Đại Hổ bị một nhóm thanh niên trẻ tuổi trong thôn chặn lại, mọi người ồn ào vây quanh đẩy hắn về phía bàn tiệc: “Tân lang đây là muốn đi làm gì? Cũng không nhìn xem bây giờ là giờ nào liền muốn vào trong nhà ôm vợ!”
“Có người tới, đều đè tân lang xuống cho ta, hôm nay nhất định phải chuốc say được người cha ta!”
Vệ Đại Hổ bị một đám nam nhân giữ lại, hắn cười ha ha bưng bát rượu trên bàn lên, phóng khoáng ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, rượu mạnh vào cổ họng đúng là khiến lòng tràn đầy thoải mái: “Hôm nay là ngày vui của ta, mọi người cứ thỏa thích ăn uống, không say không về!”
“Tốt! Thật sảng khoái!”
“Tửu lượng tốt!” Trong tức khắc không khí tứ phía trở nên náo nhiệt, tiếng đập bàn gõ chén trầm trồ khen ngợi vang lên từng trận.
Vệ Đại Hổ mang theo mấy người biểu huynh đệ đi chịu bàn cho người ta kính rượu, uống đến mức mặt ai cũng trở nên đỏ bừng. Mấy nam nhân ồn ào nhìn không vừa mắt, liên tiếp chuốc rượu hắn, kêu la nhất định tối nay sẽ khiến cho hắn không vào được tân phòng, không động phòng được.