Đương nhiên nói là phòng, kỳ thực cũng giống như một vách ngăn nhỏ, là nơi cất giấu đồ đạc: “Ta mang cưa cho đại ca bọn họ, sau đó dẫn Tam Thạch đi khe suối lấy nước, nàng và đại tẩu nấu cơm đi, trên núi tối nhanh, chúng ta ăn bữa tối sớm một chút, miễn cho đợi lát nữa phải mò mẫm trong bóng tối.” Nói xong tiếp tục nói: “Mấy ngày nay phải chặt cây, trước tiên làm ván giường ra. Sau đó là sân, rào sân lại trước, chúng ta có nhiều người như vậy, không có gì quan trọng bằng an toàn.”
Đào Hoa nghe vậy gật đầu, hắn có sự sắp xếp là tốt rồi: “Phải xây mười mấy gian nhà, tường sân phải rào lớn hơn một chút chứ?”
Nhất định không thể nhỏ như trước kia, nếu không sẽ không xây được nhà.
“Mở rộng ra ngoài, vừa vặn chỗ này là đất bằng, rất thuận tiện.” Lúc trước gia gia của hắn cũng không phải là tùy tiện tìm một mảnh đất đã xây nhà, đã quan sát địa hình, gần đó có khe suối thuận tiện lấy nước, mà tuy xung quanh nhà là rừng cây, nhưng mảnh đất dưới chân là bằng phẳng, mở rộng ra ngoài một chút cũng không sao, nhiều nhất là sát bên rừng cây bị che khuất ánh sáng. Nhưng đây cũng không phải là chuyện gì lớn, chặt cây là được, bây giờ vừa vặn thiếu cây.
Đương nhiên điều hắn hài lòng nhất vẫn là hướng phía sau nhà cũ, đi thẳng về phía trước mấy trăm mét, nơi đó có một vách núi. Không hổ danh là gia gia của hắn thông minh, người thông minh sẽ có nhiều cách. Không chỉ đào một cái hầm để trốn người trốn lương thực, vị trí của nhà cũ cũng được chọn rất tốt, đường lui cũng tìm được mấy cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây