[Làm Ruộng] Thợ Săn Nuôi Gia Đình Hàng Ngày Ở Cổ Đại

Chương 41: Lợn rừng 5

Chương Trước Chương Tiếp

Mọi người ở trong nhà nghe thấy tiếng động đều chạy tới, Trần Tam Thạch thậm chí càng hào hứng mà chạy vọt tới bên cạnh Vệ Đại Hổ, giúp hắn đỡ con lợn rừng trên vai: “Một con lợn rừng lớn như vậy! Đại Hổ ca ngươi làm sao mà săn được thế?! Thật sự là may mắn quá đi!!”

Vệ Đại Hổ ném lợn rừng lên mặt đất, trong tay vẫn còn hai con gà rừng còn sống, thuận tay liền đưa cho hai biểu ca, xoa xoa vai, cười nói: “Ngồi xổm chờ cả đêm, lợi dụng lúc nó đi ra kiếm ăn, xung quanh vẫn còn hai con nữa.”

Nói xong nhìn về hướng Trần Tam Thạch nhướng mày, mặt đầy đắc ý: “Săn được những thứ này còn không dễ, ngốc muốn chết.”

“Tiểu tử nhà ngươi, lời này cũng cũng chỉ có thể từ miệng ngươi nói ra.” Trần Đại Thạch cười lớn vỗ bả vai hắn, thấy cánh tay cơ bắp của hắn tự như một sườn núi nhỏ, duỗi tay nhéo nhéo, thật sự là vô cùng cứng: “Thật là không phí công dài sức lực thân khí này, hâm mộ chết mất.”

“Bữa tiệc ngày mai không thể nào kém được.” Trần Nhị Thạch ngồi xổm trên mặt đất cố gắng xách lợn rừng lên, hắn nhìn thấy bộ dáng nhẹ nhàng kia của Vệ Đại Hổ liền muốn thử xem, kết quả hiển nhiên là bị Tam Thạch lớn tiếng cười nhạo: “Nhị ca, huynh và Đại Hổ ca đã cùng so sức lực từ nhỏ đến lớn đều chưa bao giờ thắng, ngươi vẫn còn chưa từ bỏ sao, huynh không khiêng nổi lợn rừng đâu.”

Trần Nhị Thạch tức giận đến nỗi duỗi tay đánh hắn.

Vệ Đại Hổ nhìn về phía hai vị tẩu tử đang đứng ở cửa nhà bếp, hướng về Trần Đại Thạch nói: “Đại ca, đưa hai con gà rừng cho hai tẩu tử thu xếp đi, chờ lát nữa Tam Thạch đi gọi cữu phụ và a di tới, rồi ăn cơm trưa ở nhà ta.”

Trần Đại Thạch lập tức từ chối, gia đình gì thế, Dù là ngày lễ trong năm củng không có nhiều người ăn như vậy, nhà ai lại có thể làm chuyện này.

Vệ Đại Hổ không giỏi ăn nói, Vệ lão nhân là trưởng bối biết cách nói chuyện: “Nghe Đại Hổ, đi gọi các cha mẹ các ngươi tới ăn cơm đi, trong nhà cũng mới vừa thu hoạch, đúng lúc nếm thử mùi vị của gạo mới. Ngày mai làm phải bận bịu chuẩn bị tiệc, chờ lát nữa còn phải giết heo, không ngày mai lại thiếu thịt, gà rừng thì đề cho người trong nhà chúng ta ăn.”

Trưởng bối lên tiếng, Trần Đại Thạch không dám từ chối nữa, chỉ sai bảo Trần Tam Thạch chạy về nhà kêu cha cùng đại cữu, để bọn họ quyết định đi.

Tam Thạch chạy về nhà gọi người khi xảy ra chuyện hùng hùng hổ hổ mọi người không biết, hai vị tẩu tử cao hứng vui vẻ mà nấu nước nóng vặt lông gà, lén tránh mấy huynh đệ đang dọn dẹp lợn rừng ở trong sân, nhỏ giọng nói chuyện: “Nhà này thật sự không có nữ nhân là không được, nhìn cô phụ và Đại Hổ sống như thế này, hạt kê chỉ mới vừa thu hoạch đã liền muốn ăn gạo mới, hai con gà rừng càng không chớp mắt, thậm chí còn nhường cho mấy đứa nhỏ canh trứng chưng, khó trách những người ở trong thôn lại thích lén nói xấu lão, cô phụ và Đại Hổ chỉ lo bữa ăn trước mắt, hoàn toàn không quan tâm đến những ngày sau liệu có còn thức ăn để lắp đầy bụng không, đây đúng thật là…”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️