Người của Trần gia tuy không thích Vệ lão nhân, nhưng lại rất quan tâm tới Vệ Đại Hổ.
Ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu của Vệ Đại Hổ đã lần lượt qua đời cách đây vài năm trước, hai vị cửu phụ và a di ngày thường nếu không có việc gì sẽ không đến nhà, hiện giờ Vệ Đại Hổ muốn thành thân, hai người cửu phụ và a di liền để hài tử trong nhà đem đến một chút thức ăn, thuận tiện còn để bọn nhỏ ở lại Vệ gia dọn dẹp hỗ trợ.
Trần Đại Cữu có ba đứa con, lão đại là Trần Đại Thạch, lão nhị là trần Nhị Thạch, lão tam là Tam Hoa; Trần Nhị Cữu có hai đứa con, lão đại là Trần Đại Nha, ngoài ra còn có cậu con trai nhỏ được đặt tên theo hai người đường ca là Trần Tam Thạch. Trần Đại Thạch và Trần Nhị Thạch còn có Trần Đại Nha đều đã thành thân sinh con, chỉ còn lại Trần Nham Thạch là năm nay đã bắt đầu tìm kiếm người, còn có tiểu muội Tam Hoa chỉ mới tài mười ba tuổi.
Ngày thường Tam Hoa sợ nhất là biểu ca Vệ Đại Hổ này, bình thường khi không có chuyện gì thì tuyệt đối không thể nào sai khiến nàng ấy chạy đến Vệ gia, hiện giờ bên người còn có mấy ca ca đi theo, giống như là có người cho thêm dũng khí, lá gan cũng lớn hơn rất nhiều, lộ ra một chút bộ dáng hoạt bát như khi ở nhà.
Vệ lão nhân lấy điểm tâm ra chiêu đãi bọn họ, cười nói: “Vất vả cho các ngươi phải tới đây giúp đỡ.”
Các huynh muội gọi là cô phụ*, vội nói không vất vả, Trần Đại Thạch cười nói: “Phụ thân cùng mẫu thân nhớ cô phụ ở bên này, nên kêu chúng ta tới đây phụ một chút.”
* Dượng (chồng của dì)
Tam Hoa không hiểu chuyện như các ca ca, nàng ấy duỗi tay lấy một miếng điểm tâm, nho nhỏ cắn một cái, điểm tâm ngọt mà không ngấy tan trong miệng, nàng ấy kinh ngạc đến nỗi trừng lớn tròng mắt, làm như nào mà lại ngon như vậy!
“Tam Hoa thích thì ăn nhiều chút, hôm qua Đại Hổ biểu ca của ngươi đây là đi vào thị trấn để mua, còn mới đó.” Vệ lão nhân cười tủm tỉm nhìn tiểu cô nương.
Tam Hoa cầm điểm tâm thẹn thùng gật đầu, không dám lại duỗi tay, nàng ấy còn nhớ rõ bản thân mình là tới để hỗ trợ, hơn nữa điểm tâm ngon như vậy nhất định là không rẻ.
“Cô phụ, Đại Hổ ca đâu?” Tam Hoa quay đầu nhìn xung quanh khắp mọi nơi, trong nhà ngoại trừ các ca ca nàng đang thu dọn những cây trúc nằm đầy đất, tuyệt nhiên lại không nhìn thấy tân lang phải thành thân vào ngày mai.