Tất nhiên chính là Vệ gia, nghèo đến mức tiểu ra máu.
Hàng năm đến ngày hôm nay Vệ lão nhân đều phải thở dài, lắc đầu không nói, mọi người đều tự động hiểu năm nay nhà hắn lại muốn lên núi để đào rau dại và rễ cây để lắp đầy bụng.
Muốn bọn hắn nói, nghèo đến mức không có cơm ăn còn mua vải làm cái gì, không ít người trong thôn đều đang thì thầm, ngày đó trông các ngươi phong quang, giữ được thể diện là tốt lắm rồi, không biết chừng lại lén đói bụng.
Hai điều này mọi người đều nói thầm ở trong lòng, không quan tâm hai cha con bọn họ có đủ lương thực để ăn không, tốt xấu gì mấy năm nay cũng không đưa tay tìm người trong thôn để mượn thức ăn, cho nên không quan tâm bọn họ thích gì, không liên quan tới bọn họ nhiều lắm.
Trước mắt thóc cũng đã thu rồi, thuế cũng giao nộp rồi, khóc cũng đã khóc, mắng cũng mắng đủ rồi, cuộc sống hàng ngày vẫn phải tiếp diễn. Người nhà quê không có nhiều thời gian rảnh rỗi, sau trận gió giao nộp thóc này thổi qua, những nam nhân trong nhà lại tiếp tục ra đồng, mấy nữ nhân cũng hẹn những người hàng xóm quen biết lên núi nhặt củi hoặc đào rau dại, chỉ có đám trẻ con tinh nghịch ở trong thôn cả ngày chạy ngược chạy xuôi nhảy nhót lung tung đùa giỡn, một chút phiền não cũng không có.
Hai ngày nay, thỉnh thoảng sẽ có vài đứa trẻ chạy tới sân rào của Vệ gia, nếu may mắn sẽ không gặp Vệ Đại Hổ ở nhà, bọn chúng sẽ chạy vào trong sân, Vệ lão nhân sẽ vào nhà lấy mấy quả dại được Vệ Đại Hổ đem từ trên núi về cho chúng ăn.
Nếu gặp Vệ Đại Hổ đang ở nhà, bọn chúng sợ hãi tới mức lập tức giải tán, la hét oa oa lên rồi bỏ chạy.
Ngày mai là ngày thành thân của Vệ Đại Hổ, họ hàng bên ngoại của hắn lần lượt gửi chút rau củ tươi hoặc trứng gà tới cửa.
Năm đó Vệ lão nhân xuống núi cưới cô nương của Trần gia trong thôn, Trần gia là một họ rất lớn thuộc thế gia vọng tộc ở thôn Đại Hà, đời đời tổ tiên đều là người của thôn Đại Hà, vì vậy cho nên có tiếng nói mạnh mẽ ở trong thôn, lúc trước để Vệ lão nhân có thể thuận lợi ở lại, hiển nhiên không thể thiếu việc được người Trần gia giúp đỡ.
Mà ông ấy có thể lấy được con gái của Trần gia, chỉ vì ông ấy đã cứu được nàng ấy ở trên núi.
Sau khi trải qua tai họa này cô nương Trần gia, giống như bị điên lập tức nhận người thợ săn ở trên núi này, ai nói cũng đều không tốt bằng.