Đào Hoa cuộn tròn cả người trú vào trong lòng của bà ấy, ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên cơ thể của mẫu thân, thì mí mắt của nàng liền rũ xuống vì buồn ngủ: “Nương ơi...”
Triệu Tố Phân vỗ lưng nàng, và dỗ dành rồi nói: “Nương ở đây, đi ngủ đi, hôm nay Đào Hoa của ta cũng mệt rồi.”
“Người có thể chơi thêm hai ngày nữa, ngày mai Đại Hổ sẽ vào núi bắt cá, sau đó còn sẽ nấu canh cá với dưa cải cho người ăn.”
“Tốt.”
Đào Hoa mơ hồ mà lẩm bẩm: “Phụ thân tốt, Đại Hổ tốt, tất cả đều tốt. Nương ơi, cuộc sống của con khá thoải mái rồi, cho nên một chút phiền nào cũng không có ạ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây