Chỉ là càng thấy rõ hơn về hai cha con này không giống những người biết sống.
Những lời nói mà bày ấy từng nói đều coi như là rắm.
Ôi.
Ánh mắt bà ấy rời khỏi phần sính lễ, mà dừng trên người Vệ Đại Hổ cao lớn như kia. Ngũ quan khi lớn lên thật sự không tồi, xứng đôi Đào Hoa nhà bà ấy, chỉ có một điều là cái đầu thật sự quá lớn, chuyện này Vương đại nương cũng chưa nói, nhìn rất dọa người.
Triệu Tố Phân thầm chửi trong lòng, tiếp theo sau đó nhìn về hướng Vệ lão nhân, tuy là cao tráng hơn rất nhiều so những nam nhân bình thường, cũng không hình dáng khoa trương như Vệ Đại Hổ vậy, nếu nhón chân lên chắc đầu có thể sẽ đụng đến được nóc nhà.
Này vóc dáng này, khuê nữ nhỏ xinh của mình…
Triệu Tố Phân buộc phải thu nỗi lòng của bản thân lại, hạ sính chỉ là đi theo quy trình, lẽ ra hai nhà phải tự tìm hiểu và biết nhau từ sớm, bây giờ tự nhiên tất cả đều vui vẻ.
Chỉ có Vệ Đại Hổ có chút thất vọng, lúc tới còn nghĩ rằng có thể nhìn thấy được tức phụ tương lai trông như thế nào, nhưng trước mắt nhìn những người này trong nhà chính, không một cái có thể sánh được.
Đang thất vọng, đột nhiên hắn cảm thấy chân của mình bị ai đó đụng vào một cái, cúi đầu nhìn thấy, là một cậu bé nhỏ tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp mỉm cười.
Tiền Cẩu Tử ngẩng đầu nhỏ nhìn hắn, hỏi: “Ngươi là người muốn cưới tỷ của ta?”
Vệ Đại Hổ cố ý hỏi: “Tỷ của ngươi là ai?”
Tiền Cẩu Tử sam sầm mặt, không vui mà chắp tay ở sau lưng: “Tỷ của ta là Đào Hoa, ngươi thậm chí còn không biết tên của tỷ của.”
“Bây giờ biết rồi, tỷ của ngươi là Đào Hoa.” Vệ Đại Hổ nghe cha của hắn có nhắc quá, nhạc mẫu tương lai của hắn đã gả cho ba nam nhân, hắn muốn cưới người chị cả Đào Hoa, đằng dưới còn có hai người đệ đệ, hơn nữa cha của hai đệ đệ đều không phải cùng một người, đứa nhỏ trước mặt này có lẽ là đệ đệ nhỏ nhất.
Lá gan thật ra cũng lớn, ở trước mặt hắn lại không rụt rè, trong lòng Vệ Đại Hổ có hai phần thích, hỏi cậu: “Ngươi tên là gì?”
“Tiền Lai Phúc.” Tiền Cẩu Tử một chút cũng không sợ hắn: “Mọi người đều gọi ta là Cẩu Tử, từ nay về sau ngươi là tỷ phu của ta, ngươi cũng có thể kêu ta là Cẩu Tử.”
“Nhưng không phải là bây giờ, bây giờ ngươi còn chưa phải.” Tiền Cẩu Tử cẩn thận bổ sung, cậu nói xong nghiêng đầu cẩn thận quan quan sát hắn vài cái, sau đó bỏ chạy với đôi chân ngắn ngủn.