Những năm gần đây mọi chuyện đều diễn ra êm đẹp, nhi tử nhà họ chu cũng biết điều, sau lần bị ông ta đuổi đi thì không còn bén mảng đến thôn Hoa Quả nữa. Vậy mà hôm nay lại xuất hiện, hơn nữa còn được chính Đào Hoa dẫn đến.
Tiền Lâu Tử cảm thấy vô cùng bất mãn, cho rằng đứa nhi nữ riêng này ăn cháo đá bát. Bao năm nay ăn sung mặc sướng, sống trong nhung lụa của nhà họ Tiền, vậy mà giờ đây lại gây chuyện thị phi, khiến gia đình ông ta lục đục. Nương tử ông ta cũng thay đổi, không còn dịu dàng, ngoan ngoãn như lúc mới cưới, không còn biết xoa bóp, hầu hạ ông ta nữa. Hai người tuy vẫn ngủ chung giường, nhưng đã lâu rồi không còn gần gũi.
Mà tất cả những thay đổi này, đều bắt đầu từ khi Đào Hoa dẫn nam tử kia về nhà...
Hiện tại nàng ta lại mang tiểu tử nhà họ chu đến nhà họ Tiền, Tiền Lâu Tử hận không thể cầm lấy chổi đuổi cả nàng ta ra khỏi nhà, trong lòng không vui vẻ, ngữ khí cứng nhắc, lạnh lùng nói với Đào Hoa: “Đã gả cho người ta thì đừng ba ngày hai bữa về nhà mẫu thân sinh, người không biết còn tưởng rằng ngươi ngày ngày về nhà mẫu thân sinh hưởng ké đấy.”
Sắc mặt Đào Hoa không thay đổi, Triệu Tố Phân lại nhịn không được, bà ta đưa tay lau đi nước mắt trên mặt Mãn Thương, kéo hắn ta ra sau, quay đầu trừng mắt nhìn Tiền Lâu Tử liền mắng: “Có lần nào Đào Hoa về nhà mẫu thân sinh mà không mang đồ đến? Hưởng ké, ngươi là một người cha sao có thể nói ra loại lời này, con bé cho dù không phải nhi nữ ruột của ngươi, những năm này tính tình ở nhà họ Tiền như thế nào chẳng lẽ ngươi còn không biết? có khi trong bếp nhà chúng ta có mấy viên gạch, ngươi còn chưa rõ bằng con bé đâu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây