“...”
Trần tam thạch, trần Đại thạch và trần Nhị thạch đều bị Vệ Đại Hổ dọa sợ, ngay cả Đào Hoa cũng không ngoại lệ. Nàng đã theo hắn vào núi vài lần, bản thân chưa từng một lần gặp heo rừng, trong lòng chỉ sợ rắn rết còn hơn cả heo rừng hay sói. Có Vệ Đại Hổ ở bên, nàng không cảm thấy núi rừng nguy hiểm, ngược lại còn thấy vui thích khi được hái hạt dẻ, hái táo dại. Chưa kể lão phòng trong hầm còn cất giấu mấy vạn cân lương thực, quả là một kho báu.
Thế mà giờ đây, hắn lại nói với bọn họ, trong núi có một loại gấu còn giả dối hơn cả sói, nó sẽ biến thành người lừa con người ăn thịt rồi tiếp tục đi lừa người khác...
“Đại Hổ, chàng nói thật sao?” Đào Hoa sợ đến nổi da gà, ngày sau nàng không dám vào núi nữa.
“Ta không vào núi nữa, huynh đừng dọa ta.” Trần tam thạch sợ đến mặt ngươi trắng bệch, xoa xoa cánh tay run cầm cập. Dù mặt trời còn trên cao, hắn ta lại cảm thấy lạnh toát, nghĩ thầm chắc Đại Hổ ca không muốn dẫn hắn ta vào núi nên mới bịa chuyện hù dọa hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây