Vệ Đại Hổ đổ canh trứng vào bát ngâm cơm ăn, hắn ngồi ở cửa lò sưởi húp soàn soạt ăn rất là ngon lành, Đào Hoa thì phải ta nhã hơn, múc một bát canh trứng ăn kèm với cơm.
Có thịt, có trứng, lại có cơm tẻ, bữa cơm ngon như thế này, ở nhà người khác ăn tết cũng chưa chắc được ăn, phu thê ăn no căng bụng, thỏa mãn vô cùng.
Ăn xong cơm, Vệ Đại Hổ chủ động nhận việc rửa bát, Đào Hoa thì đi vào nhà dọn dẹp chăn chiếu. Tối nay phải ngủ lại trên núi, lần trước mang chăn chiếu lên núi, họ nghĩ sau này có lẽ phải thường xuyên lên núi, gùi cũng mang đi đựng hạt dẻ rồi, nên không mang xuống. Ban đêm cha ngủ nhà cũ, ván giường gian nhà bên đã dỡ hết, đêm nay nàng và Đại Hổ phải ngủ dưới đất, ngoài việc mang chăn chiếu, còn phải lấy chiếu trải đất.
Dọn dẹp xong chăn chiếu, lần này Đào Hoa mang thêm hai cái gùi, cha thích đan gùi, trong nhà cũng không thiếu mấy thứ đồ lặt vặt này, bỏ gùi nhỏ vào gùi lớn, lát nữa họ từ trên núi xuống, tiện thể còn có thể hái thêm vài quả đào lông về.
Đúng rồi, còn đào lông trắng, Đại Hổ vốn định mua rượu về ngâm rượu đào lông trắng, kết quả gạch không mang về, rượu cũng không mua, ngược lại mang về một giỏ trứng và vài vạn cân lương thực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây