“Kiểm tra xong chưa? có vấn đề gì không đấy?” Tên chưởng quầy béo đứng từ xa, cười gượng gạo nhìn vẻ mặt khó đăm đăm của Vệ Đại Hổ.
Trong lòng hai người đều rõ như ban ngày. Tên chưởng quầy béo này hớn hở bán cho Vệ Đại Hổ mấy vạn cân lương thực, đêm hôm khuya khoắt còn sai người vác từ kho ra, làm gì có chuyện hắn ta không kiếm chác được chút gì? Thật coi hắn ta là Lão Phật sống hay sao?
Chưởng quầy bên này người đông thế mạnh, hắn ta nhất định muốn cho tên thợ săn này một bài học nhớ đời. Ngươi có kiểm tra từng bao từng bao thì đã sao? Ngươi dám trở mặt với ta chắc? Hơn ba vạn cân lương thực, số lượng đâu phải ít ỏi gì, trong đó có bao nhiêu là lúa cũ gạo mốc, ngươi cũng phải ngậm bồ hòn làm ngọt mà nhận lấy!
Tên chưởng quầy béo nheo mắt cười khẩy, món hời này, tên thợ săn muốn không ăn cũng phải ăn!
“Chưởng quầy thấy có vấn đề gì không?” Vệ Đại Hổ chậm rãi tiến lại gần. Phía sau hắn là cả một rừng cây tối đen như mực, gió đêm thổi vi vu, lá cây xào xạc. Mấy hôm nay trời trở lạnh, tên chưởng quầy béo dù có lớp mỡ dày cũng không cản nổi cái lạnh buốt giá của núi rừng ban đêm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây